Mắt thấy sắp ôm không xuể, trong lúc luống cuống tay chân, Hạ Triết đỡ lấy Đào Thị, một tay chỉnh lại chiếc mũ lưỡi trai bị lệch của cô. Khoảng cách hai người trở nên rất gần, anh chăm chú nhìn cô, cúi người nói:
"Anh tặng em nhiều thú bông như vậy, còn em thì sao? Bao giờ thì tặng anh?"
Trong khoảnh khắc hai người bốn mắt nhìn nhau, Đào Thị ngẩn người một chút, mở to đôi mắt tròn xoe, nhất thời chưa phản ứng kịp, trông vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu.
Thấy vậy, Hạ Triết hơi nhếch khóe môi, giơ tay trái lên, ngón cái và ngón trỏ làm động tác ước lượng khoảng cách tầm 5 centimet, rồi từ từ lắc lắc.
Đào Thị bị thu hút sự chú ý, lanh lợi hiểu ngay ý của Hạ Triết. Hàng lông mi cong vút chớp chớp hai cái, đôi mắt to sáng lấp lánh, cô dùng giọng nói mềm mại hỏi: "Anh có xem chương trình hả?"
Hạ Triết trầm giọng "Ừ" một tiếng. Anh không chỉ xem chương trình mà còn xem cả Weibo nữa.
Thế là, trên đường về hai người liền thương lượng chuyện làm thú nhỏ bằng len chọc (lông dê nỉ). Đào Thị hỏi Hạ Triết muốn hình dáng gì. Khi biết Đào Thị vì đang ở nhà nên có đầy đủ nguyên liệu, có thể làm búp bê hình người, anh liền dứt khoát chốt luôn.
Hai ngày sau, Weibo của Hạ Triết có động tĩnh. Vốn dĩ từ trước đến nay chỉ đăng bài tuyên truyền phim điện ảnh, phim truyền hình, nay lại xuất hiện một tấm ảnh phúc lợi đã lâu không thấy.
Trong ảnh là một người đàn ông mặc bộ vest đen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/5036042/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.