Thấy mọi người đều nhìn chằm chằm mình với ánh mắt kiểu "mau khai ra", "thẳng thắn sẽ được khoan hồng", "kháng cự sẽ bị nghiêm trị", Mạnh Hạ Trình liên tục xua tay, cười phủ nhận: "Bọn em là bạn tốt."
Nhìn Đào Thị vẫn "không màng thế sự, một lòng chỉ lo gặm đồ ăn", Mạnh Hạ Trình cảm thấy mình rất thỏa mãn. Anh thích cô, nhưng không cần thiết phải nói ra trong hoàn cảnh này, anh cũng không thể làm như vậy. Khi chưa xác nhận ý tứ của đối phương mà công khai nói chuyện thích nọ kia, thì có khác gì đạo đức bắt cóc đâu? Cho dù trước đó có đăng trạng thái trên Weibo, anh cũng dùng giọng điệu mơ hồ, tuy có phần bốc đồng nhưng cũng có thể giải thích theo góc độ fan hâm mộ.
Mạnh Hạ Trình quay phim hơn nửa năm, cả ngày đắm chìm trong kịch bản và nhân vật. Sau khi đóng máy, người cũng bình tĩnh hơn nhiều, suy nghĩ cũng càng thêm rõ ràng. Họ mới quen nhau bao lâu chứ? Đào Thị vừa mới bước vào giới giải trí, đang trong giai đoạn sự nghiệp đi lên, lúc này kỵ nhất là công bố chuyện tình cảm.
Nếu Đào Thị ở bên anh, người ngoài căn bản sẽ không nhớ tên cô, chỉ nói cô là bạn gái Mạnh Hạ Trình. Đào Thị sẽ cần dành nhiều thời gian và nỗ lực hơn để chứng minh bản thân. Nếu thật sự như vậy, Mạnh Hạ Trình thà không nói gì, cứ lẳng lặng nhìn cô trưởng thành tốt đẹp, ngày càng giỏi hơn, chẳng phải cũng rất tốt sao? Chuyện anh có thể nghĩ đến, Hạ Triết sẽ càng hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/5036037/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.