Ngày đi thử vai, chị Lam đích thân đưa Đào Thị đến tận nơi và dặn sẽ quay lại đón sau khi kết thúc. Sợ Đào Thị căng thẳng, chị Lam còn cố ý nhét cho cô một cây kẹo mút vị dâu tây, ân cần nói: "Thả lỏng nhé, dù thành công hay không thì cứ coi như đây là dịp để tích lũy kinh nghiệm cho bản thân."
Có lẽ do ở bên cạnh Đào Thị lâu ngày, chị Lam ít nhiều cũng nảy sinh tâm lý muốn che chở cho cô bé này. Yêu cầu của chị đối với Đào Thị không hề khắt khe, không giống như một số người đại diện thích gây áp lực, bắt nghệ sĩ phải làm mọi việc đến mức hoàn hảo.
Đào Thị vui vẻ bóc vỏ kẹo, bỏ kẹo mút vào miệng, đôi mắt cong cong cười tít, gật đầu với chị Lam ra hiệu bản thân sẽ cố gắng hết sức!
Đến phòng chờ thử vai, Đào Thị thấy có khá nhiều người đang xếp hàng. Mỗi khi có người mới bước vào, tất cả đều sẽ ngước lên đ.á.n.h giá một lượt.
Đào Thị tìm một chỗ ngồi ở góc khuất, lấy điện thoại ra lặng lẽ đọc kịch bản. Mới xem được vài phút, bên cạnh cô bỗng có một cô gái mặc váy trắng ngồi xuống: "Chào cậu, mình tên là Tô Tinh Nghi."
Đối mặt với lời chào hỏi bất ngờ, Đào Thị vừa định đáp lời thì đã bị đối phương cướp lời: "Mình biết tên cậu, cậu là Đào Thị đúng không?"
Đào Thị không ngờ đối phương lại thực sự biết tên mình, cô chớp chớp đôi mắt to sáng lấp lánh, ném cho Tô Tinh Nghi một ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/5036013/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.