Bởi vì chương trình vẫn đang ghi hình, dù không phát sóng cả ngày nhưng cũng phải biên tập ra một số tư liệu có thể xem được, không thể cứ mãi ở lì trong homestay.
Vừa khéo, lúc hai người quay về thì nghe người dân địa phương nói mùa này hoa đào đang nở, gần đây có một vườn đào rất đẹp, có thể đến đó xem thử.
Thế là Hạ Triết và Đào Thị lái xe xuất phát. Xe chạy không nhanh, Đào Thị ghé sát cửa sổ xe ngắm phong cảnh bên ngoài, gió thổi mát rượi, trông có vài phần tiêu d.a.o tự tại.
Vì quá mức thoải mái, mi mắt Đào Thị dần dần sụp xuống. Sau khi ăn uống no nê, cô buồn ngủ quá đi mất QvQ.
Ngay khi Đào Thị sắp ngủ gục, cánh tay của cô đột nhiên bị ai đó kéo lại, cả người cũng theo đà bị kéo về phía Hạ Triết. Cô còn chưa kịp phản ứng thì cửa kính xe đã được nâng lên một nửa.
Đào Thị phồng má, tốc độ chớp mắt chậm đi trông thấy, giống như đang phát sóng chậm vậy, có thể nhìn rõ độ cong của hàng lông mi dài, cong vút, dường như mang theo ma lực lay động lòng người.
Cô ngơ ngác nhìn Hạ Triết, cơn buồn ngủ như ngọn núi lớn đè nặng khiến cô chỉ muốn ngủ, hoàn toàn không nghe rõ hắn đang nói gì.
Hạ Triết thấy dáng vẻ mơ màng của Đào Thị liền biết cô lại muốn ngủ. Lần trước lúc quay về, cô cũng vừa lên xe là ngủ ngay. Có điều, nghĩ đến việc cô vừa rồi lại dám ghé vào cửa sổ xe ngủ, Hạ Triết không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/5035957/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.