Mạnh Hạ Trình vốn định làm một phần bình thường, vừa định hỏi Đào Thị có đủ chưa, ngẩng đầu liền thấy cô mở to đôi mắt xinh đẹp, vẻ vui vẻ không chút che giấu, trong mắt có thứ ánh sáng khó tả, chói lòa chiếu vào tim anh.
Cô không thể nghi ngờ là người đẹp nhất trong ba nữ khách mời, chẳng qua trước kia đều bị những nguyên do khác che lấp.
Giờ khắc này, anh phảng phất nhìn thấy sự hồn nhiên trên người cô, đó là thứ mà người khác không có và vĩnh viễn không diễn ra được.
Mạnh Hạ Trình đột nhiên cảm thấy, mình có chút hiểu Đào Thị rồi.
Có lẽ do bán kem cả buổi chiều, Mạnh Hạ Trình dù thất thần nhưng tay vẫn thao tác theo quán tính, cho nên khi anh phản ứng lại... cây kem đã cao thấy rõ.
Mạnh Hạ Trình nhìn "kiệt tác" khoa trương trong tay, bản thân cũng có chút cạn lời.
"Xin lỗi, tôi vừa mải nghĩ ngợi nên lỡ tay làm hơi nhiều. Hay là làm lại cho cô cái khác nhé, phần này để tôi ăn."
Đào Thị đang vẻ mặt mong chờ và xoa tay nhỏ: "..." Hả??? Khi Mạnh Hạ Trình làm kem, Đào Thị vẫn luôn đứng bên cạnh nhìn.
Cô còn từng cho rằng mình nghĩ không sai, Mạnh Hạ Trình người thật sự quá tốt, biết cô muốn ăn nên cố ý làm dài như vậy!
Kết quả... anh ta lại nói muốn tự mình ăn! Cả con Thao Thiết Đào Thị đều ngây người.
Cô hiện tại tiếp xúc với loài người chưa nhiều, biết trong số họ có người rất thích nói đùa, nhất thời cũng không phân biệt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/5035937/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.