Chương trước
Chương sau
Đến khi người đó rời đi, Cố Khuynh Châu vẫn ngồi trên côn thịt của Chu Uý Kì không động, côn thịt của Chu Uý Kì thật sự là quá to quá dài rồi, căng anh ta đến toát mồ hôi, hơn nữa còn không dám nhúc nhích.
“Tự mình động.” Chu Uý Kì thản nhiên nói.
Cố Khuynh Châu lại trừng Chu Uý Kì một cái, cuối cùng anh ta chậm rãi nhấc mông lên, anh ta có thể cảm nhận rõ ràng côn thịt lớn từ trong hậu huyệt của anh ta từ từ trượt ra ngoài, sau đó lại bởi vì anh ta ngồi xuống mà căng mở hậu huyệt của anh ta ra từng chút rồi cắm sâu vào.
“Hô ha…a~” Giọng của Cố Khuynh Châu vốn dĩ không kìm lại được, không thể kiểm soát mà tuôn ra ngoài.
Chu Uý Kì tỏ vẻ hài lòng, mà Cố Khuynh Châu cũng rất mau đã nắm giữ được điểm quan trọng, bắt đầu nâng lên lại hạ xuống, côn thịt phụt phụt cắm vào lại rút ra, khoái cảm của hậu huyệt cũng càng ngày càng mãnh liệt, từng đợt khoái cảm tê dại truyền đến từ hậu huyệt.
“A ha…a a…a a a ưm…”
“Cố tổng rất hưởng thụ nha.” Chu Uý Kì cười nói.
“Không có a ưm~tôi không có…hô ưm…” Cố Khuynh Châu không muốn thừa nhận, nhưng cơ thể lại giống như không chịu kiểm soát nâng lên lại hạ xuống, hậu huyệt tham lam từng lần từng lần phun ra nuốt vào côn thịt lớn, từng lần từng lần thao hậu huyệt của mình.
Khoái cảm cực hạn này khiến người ta điên cuồng, cũng khiến người ta lạc hướng, Cố Khuynh Châu chỉ cảm thấy mình còn tiếp tục như vậy chắc chắn sẽ không bình thường, trở nên không phải là mình.
Ở bên cạnh bọn họ, một thiếu niên khác cũng vặn vẹo eo ở trên đùi chủ nhân, tai hồ ly trên đầu theo động tác của cậu mà lắc lư.
Nhưng so với Cố Khuynh Châu nhẫn nhịn, thiếu niên kêu rất phóng đãng: “A a a chủ nhân to quá…a không chịu được nữa, sắp bị chủ nhân thao chết rồi a…a”
“Chủ nhân a a a…a thao hồ ly nhỏ thoải mái quá a a a quá sâu rồi…hư a sướng…sướng quá a…”
Dưới ảnh hưởng của cậu, Cố Khuynh Châu chỉ cảm thấy xấu hổ chết mất, giống như những tiếng đó là anh ta kêu vậy.
“A a ưm…”

“Xem ra Cố tổng rất thích ở đây.”
“Không a a a hô…không, không thích a ưm…”
“Vậy sao?” Cố Khuynh Châu khẽ cười, cuối cùng anh không kiên nhẫn đợi động tác chậm rãi của Cố Khuynh Châu, hai tay phủ trên cặp mông vểnh của Cố Khuynh Châu nâng lên, sau đó hung hăng ấn xuống.
“A ha~” Cố Khuynh Châu lập tức bị thao đến cả người run rẩy.
Chu Uý Kì đỉnh eo bắt đầu tăng tốc thao: “Cố tổng thật là khẩu thị tâm phi, rõ ràng rất thích bị thao.”
“Câm mồm a a a không…chậm chút a không phải…a a a chậm chút…chậm chút, dừng lại…hô a dừng!”
Cố Khuynh Châu đột nhiên co chặt thân thể, giống như đến đỉnh điểm rồi, nhưng Chu Uý Kì không chỉ không chậm lại, ngược lại ôm mông anh ta thao rất nhanh.
“A!” Cố Khuynh Châu cuối cùng dưới tốc độ va chạm của Chu Uý Kì đạt đến cao trào: “Sắp đến rồi…hô bắn rồi a a a”
Nhưng vào lúc này, sau khi Chu Uý Kì đỉnh eo thao vào thì không động nữa, tay lại chuyển đến đằng trước Cố Khuynh Châu.
Côn thịt của Cố Khuynh Châu không biết từ lúc nào đã sớm đứng lên, sau đó trực tiếp chui ra ngoài từ miếng vải dệt đơn giản kia, nhưng đúng vào lúc anh ta muốn bắn, Chu Uý Kì lại nắm lấy đằng trước của anh ta, ngón cái liền bịt chỗ đó lại.
“Bắn bẩn quần áo của chủ nhân thì phải làm sao? Đây không phải điều sủng vật ngoan nên làm.”
“Hô không…” Cố Khuynh Châu khó nhịn nằm sấp ở trong lòng anh: “Buông ra, để tôi…hô a để tôi ra a~”
“Gọi chủ nhân.” Chu Uý Kì ác liệt nói.
“Hô không…không thể nào.”
Chu Uý Kì đỉnh eo một cái, hung hăng thao một lần nữa, nhưng không buông đằng trước ra, Cố Khuynh Châu bị cao trào giày vò đến khó nhịn đau đớn, nhưng chính là không muốn gọi.

“A a a không…dừng lại hô a…không chịu được nữa a a a để tôi…để tôi ra a a a~”
“Gọi chủ nhân, gọi chủ nhân liền để anh bắn.” Chu Uý Kì sát đến bên tai anh ta cười khẽ.
Đồng thời thúc dưới háng, một bàn tay cũng nâng mông của Cố Khuynh Châu lên không ngừng lên lên xuống xuống.
Cuối cùng, Cố Khuynh Châu không chịu nổi nữa: “Chủ nhân a a a a~Xin ngài hô…xin ngài để tôi bắn a a a a chủ nhân…a a a a!”
Chu Uý Kì hài lòng buông anh ta ra, Cố Khuynh Châu cuối cùng cũng bắn toàn bộ ra ngoài, khoái cảm cao trào khiến ngón chân anh ta cuộn tròn mềm mại ngã vào trong lòng Chu Uý Kì.
Chu Uý Kì cũng bắn ở trong cơ thể anh ta, tinh dịch nóng rực bắn vào tiểu huyệt, kích thích khiến Cố Khuynh Châu cao trào lần nữa bắn ra tí tách tí tách một chút, cơ thể cũng không chịu kiểm soát mà run rẩy, đó là vui sướng cực hạn, khoái cảm cực hạn.
“Quần áo vẫn bị anh làm bẩn rồi.” Chu Uý Kì nhíu mày nói.
Đúng lúc về phòng thay quần áo, thuận tiện thao một trận, nói thật, Chu Uý Kì ở đây cũng cảm thấy ồn chết mất.
Chu Uý Kì bế Cố Khuynh Châu lên rút côn thịt ra, sau đó lúc tinh dịch sắp chảy ra ngoài liền nhét cái đuôi thỏ kia vào, bạch trọc sắp chảy ra lập tức bị chặn lại trong tiểu huyệt.
“Không được chảy ra ngoài.”
Cố Khuynh Châu bị Chu Uý Kì kéo lên, áo sơ mi bên cạnh che một nửa mông anh ta nhưng nửa người dưới trần truồng vẫn rất xấu hổ, hơn nữa bây giờ anh ta mềm nhũn vô lực.
“Theo tôi lên lầu.” Chu Uý Kì nói xong quay người liền đi.
Hai chân Cố Khuynh Châu phát run, đặc biệt là đoạn đường này, thứ trong hậu huyệt anh ta bắt đầu khuấy động, Cố Khuynh Châu chỉ cảm thấy từng đợt tê dại khiến anh ta đi đứng cũng khó khăn.
Nhưng cũng không dám dừng lại, ánh mắt như lang như hổ xung quanh đang nhìn chằm chằm anh ta, cho nên anh ta chỉ có thể khó nhọc bước theo Chu Uý Kì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.