“Bộp”
“Tôi nói rồi, không liên quan.”
Chu Uý Kì chính là đao thương bất nhập dầu muối không ăn.
“Cậu trốn không thoát a a a a ưm ha…đủ rồi a a a a hư hư hư…”
“Ha~” Chu Uý Kì thở dốc cười khẽ một tiếng: “Ai nói tôi muốn trốn, tôi không chỉ không trốn, còn muốn quang minh chính đại đi ra ngoài.”
“A a a a a a chậm chút a…ha ưm…” Chu Uý Kì giống như động cơ thao điên cuồng, Cố Khuynh Châu chỉ còn lại tiếng rên rỉ, anh ta vốn dĩ không biết Chu Uý Kì nói lời này không phải vì ngông cuồng, mà là thật sự nói thật, hơn nữa, lúc sau anh chính là ra ngoài như vậy.
Cố Khuynh Châu cắn chặt môi, nhưng cũng không kiềm chế được rên rỉ, trong lòng anh ta rất rõ, anh ta không dễ dàng đợi được cơ hội thứ hai cũng thất bai rồi, mà sau đó, ngoài đợi thư ký ra anh ta không có cơ hội khác nữa.
Cho nên Cố Khuynh Châu giống như có chút chán nản thừa nhận va chạm sau lưng của Chu Uý Kì.
“A a a ha…hô ưm…”
Giọng của Cố Khuynh Châu sớm đã khàn rồi, tiếng rên rỉ cũng biến điệu, đặc biệt là trong căn phòng nhỏ như phòng tắm, theo tiếng nước rào rào của vòi hoa sen, tiếng rên rỉ của anh ta giống như bị khuếch đại, càng thêm trầm thấp mê người, kích thích tính dục của Chu Uý Kì trướng lớn.
“Hô a…cậu thao chết tôi đi hô a…a a a”
Nước dừng ở trên lưng Cố Khuynh Châu, lại dọc theo sống lưng chảy tới cái mông vểnh, thậm chí theo kẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-nat-nhung-ba-tong-do/1342143/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.