Chu Uý Kì không động, trái lại nhếch méo cười cười: “Đại thiếu gia đừng xúc động nha.”
“Cậu cho rằng xin tha có tác dụng?” Lãnh Tiêu nhíu mày, không hề vì ở thế hạ phong mà ảnh hưởng đến khí thế đại lão hắc đạo của anh ta.
“Tôi không phải xin tha.” Chu Uý Kì không động đậy trái lại khiến Lãnh Tiêu nhìn bằng cặp mắt khác, quả thật là rất ít người dám ở trước mặt anh ta nói năng bừa bãi như vậy, theo như khí độ mà nói, người đàn ông này quả nhiên không phải người bình thường, cũng khó trách dám động đến em trai anh ta, còn để em trai tìm một tháng cũng không thấy người.
“Không phải đại thiếu gia muốn đồng cảm sao?” Chu Uý Kì tiếp tục nói: “Không phải muốn cảm nhận cảm giác lúc em trai anh bị tôi cường bạo sao? Lúc bắt đầu anh nên để tôi đến.”
Lãnh Tiêu lạnh lùng nhìn chằm chằm người đàn ông bị súng ấn ở trên lồng ngực vẫn cười đùa như cũ, anh ta lại muốn xem thử anh còn có thể chơi trò gì.
“Đây là nhà của đại thiếu gia, bên ngoài đều là người của anh, tôi không chạy thoát được” Chu Uý Kì nói xong nhìn súng lục đen kịt trên lồng ngực, tim cách viên đạn chỉ một chút, nhưng phàm là người bình thường đều không chạy thoát được: “Cho nên không bằng đợi tôi làm xong rồi giết tôi cũng không muộn.”
Lãnh Tiêu có tin tưởng tuyệt đối, người này chạy không thoát được, anh ta lại không ngờ rằng lúc này mà anh còn nói muốn tiếp tục làm tình với mình? Thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-nat-nhung-ba-tong-do/1342113/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.