Lưng dán trực tiếp trên mặt đất cứng rắn lạnh lẽo, đao đớn kia khiến Lãnh Tịch vốn dĩ không có sức giãy giụa, mà Chu Uý Kì đã nhanh chóng kéo quần cậu xuống, quần lót màu xám nhạt lộ ra trong không khí, cách quần lót cũng có thể nhìn ra kích thước không nhỏ của cậu, đương nhiên, còn kém hơn nhiều so với Chu Uý Kì. Chu Uý Kì cười cười, nhìn chỗ nào đó đã hơi ngẩng đầu nói: “Còn nói không thích tôi hôn cậu, cậu xem, cơ thể rất thành thật nha.” Chu Uý Kì nói xong dùng ngón tay gảy gảy, Lãnh Tịch lập tức hít khí, nhưng cậu không động được thân dưới, hai chân bị Chu Uý Kì mạnh mẽ tách ra áp chế lại, phía dưới đã bại lộ không sót gì ở trước mắt Chu Uý Kì, đây là giữa ban ngày, quả thật nhìn rất rõ ràng, mặt Lãnh Tịch đỏ đến không tưởng tượng nổi, một nửa là xấu hổ, một nửa là tức giận. “Chu Uý Kì, rốt cuộc tại sao, tại sao mày phải nhằm vào tao như vậy?” Lãnh Tịch cố gắng bình tĩnh lại: “Bởi vì Doãn Huyên Huyên sao?” Tay Chu Uý Kì xoa nắn trên người cậu không dừng lại, thuận miệng nói: “Cậu muốn nghĩ như vậy thì cũng có thể.” Hô hấp Lãnh Tịch cứng lại, tay Chu Uý Kì quấn đến trên mông cậu lần nữa, sau đó rất nhanh đến chỗ rãnh mông, chỗ đó vậy mà trở nên mềm mại bất ngờ, Lãnh Tịch phản xạ có điều kiện căng chặt phần mông, lại đúng lúc kẹp chặt ngón tay Chu Uý Kì ở trong đó. “Đừng~” Hô hấp Lãnh Tịch hơi rối loạn nói. Hình ảnh lần trước bị cường bạo xông vào trong đầu cậu, loại sỉ nhục và cảm giác đau đớn đó mãnh liệt kích thích thần kinh cậu, do đó nhìn Chu Uý Kì cơ thể của cậu đã bắt đầu hơi hơi run rẩy, cho nên giọng điệu của Lãnh Tịch trong hoảng loạn không tự giác yếu đi vài phần, vậy mà có chút mùi vị đáng thương. Chu Uý Kì mặc kệ cậu, hơi dùng sức đè lên phía trước đã gấp hai chân cậu thành hình chữ M, mà cả người anh cũng ép lên, ngón giữa thon dài dùng lực cắm vào. Có bàn tay vàng của hệ thống, trên ngón tay Chu Uý Kì đã dính đầy gel bôi trơn, do đó anh mới vào đã cắm đến vừa sâu vừa thuận lợi, Lãnh Tịch không rõ tình huống lại bị chỗ đó của bản thân doạ sợ, chỗ đó của cậu dễ dàng vào như vậy sao? Nhưng cho dù như thế cậu vẫn đau đến nhíu mày. “A hô~khốn kiếp ra ngoài! Lấy ra ngoài a ưm~” Lãnh Tịch khó nhọc nói. “Rất mau cậu sẽ thích thôi.” Chu Uý Kì chỉ cười, lập tức bắt đầu dùng tay thọc vào rút ra, so với lần đầu tiên trực tiếp cường thượng, anh rõ ràng đã rất dịu dàng rồi không phải sao?
“A hô~a a khốn kiếp! Khốn kiếp…Chu Uý Kì khốn kiếp~” Lãnh Tịch chỉ có thể vô ý thức chửi khốn kiếp, nhưng ý thức của cậu đã bị ngón tay ra ra vào vào trong hậu huyệt kia dẫn dắt đi rồi. Tràn đầy, trướng đau khó chịu từ lúc bắt đầu đến cảm giác dần dần tê dại, sau đó từng dòng điện, đặc biệt là lúc ngón tay của Chu Uý Kì quét qua một điểm nào đó, cả người Lãnh Tịch giống như là càng mất đi khống chế mà run rẩy. Trong hoảng hốt Lãnh Tịch chỉ cảm thấy mình tiêu đời rồi, cơ thể mình lần trước chắc chắn là bị tên khốn kiếp này thao hỏng rồi, chỉ là bị chỉ gian mà thôi, cơ thể của cậu lại có phản ứng mãnh liệt như vậy, từng đợt khoái cảm kia còn có cảm giác khát khao nói không nên lời sắp nuốt chửng cậu rồi, nhục nhã quá, đáng hận, tất cả đều là vì tên khốn kiếp này, đều là vì anh. “Xuy~” đúng lúc này, Chu Uý Kì không biết đã rút côn thịt lớn của anh ra từ lúc nào, sau đó trong lúc Lãnh Tịch thất thần cắm vào đến cùng. “A! Khốn kiếp a a~mày…mày muốn thao chết tao sao a~” Cả người Lãnh Tịch run rẩy, mọi cảm giác đều tập trun vào cự vật trong cơ thể kia, tên khốn kiếp này muốn đâm thủng cậu chắc. “Đúng, thao chết cậu.” Chu Uý Kì cười khẽ bắt đầu động, Lãnh Tịch bị anh thao đến lùi về sau từng chút từng chút, mà Lãnh Tịch bị thao đã không chú ý được đau đớn trên lưng nữa, chỉ vô ý thức cuộn tròn ngón chân. Âm thanh “bạch bạch bạch bạch” kích thích màng nhĩ hai người, khiến đầu óc Lãnh Tịch trống rỗng, cũng khiến Chu Uý Kì dốc sức thao hơn. “A a a~chậm chút a hu hu~a ưm~” Lãnh Tịch vừa không kiềm chế được rên rỉ, vừa phải cố gắng khống chế âm lượng, sợ khiến người bên ngoài nghe thấy. “Nhìn này, không phải cậu rất thích sao?” Chu Uý Kì vừa lôi kéo chân cậu điên cuồng thao giống như máy đóng cọc vừa trêu đùa, nhưng trả lời anh chỉ là Lãnh Tịch đè xuống tiếng kêu, còn có vô ý thức lắc đầu. “Không~a a không…không thích, tao a a a ưm~tao muốn giết a hô~quá sâu a không được a a khốn kiếp hư hư hư, mày là đồ cặn bã a a” Lãnh Tịch vừa chửi vừa bị thao đến lắc lư kịch liệt, chửi rủa ra khỏi miệng cũng bị thao đến ngắt quãng: “Rác rưởi, a a ưm cầm thú hô a…” “Rác rưởi cũng được cầm thú cũng được, có thể thao cho cậu phục là được rồi.” Chu Uý Kì không hề để ý.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]