Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Vài ngày sau, ngày nào Thời Anh cũng đi sớm về trễ, rất ít khi chạm mặt với Trì Dĩ Khâm.
Chỉ là buổi sáng trước khi ra ngoài, cô luôn nói với Trì Dĩ Khâm một tiếng, dù Trì Dĩ Khâm không để ý đến cô, cũng không biết cô đi làm gì.
Hôm nay cũng như thế.
Tối qua Trì Dĩ Khâm ngủ quá muộn, sáng hôm sau tỉnh dậy đã là mười giờ.
Mỗi ngày, Thời Anh luôn chào buổi sáng vào lúc tám giờ.
Anh đứng dậy, xoa huyệt Thái Dương, cảm thấy hơi choáng váng, đầu óc mơ hồ.
Trì Dĩ Khâm mở cửa, bên ngoài cửa không có bữa sáng.
Chắc là hôm nay cô không sang đây.
Có lẽ cảm giác hôm nay không giống mấy ngày trước, Trì Dĩ Khâm ngẩng đầu nhìn phòng ngủ bên kia hành lang.
Cửa phòng ngủ khép chặt, không có bất cứ động tĩnh gì.
Trì Dĩ Khâm nhìn một lát, thu hồi ánh mắt, nhấc chân, thong thả bước đi.
Đến trước phòng ngủ, anh định trực tiếp mở ra, nhưng sau một lát do dự, cuối cùng vẫn đưa tay gõ cửa.
Gõ vài lần vẫn không thấy có người mở cửa, vì thế Trì Dĩ Khâm trực tiếp đẩy cửa ra.
Phòng ngủ không có người.
Anh cũng không biết mình đang nghĩ cái gì, đứng trước phòng ngủ, ngơ ngẩn nhìn vào bên trong.
Trước đây nơi này là phòng anh, không gian vốn chỉ có hai màu đen trắng, cửa sổ luôn kéo rèm, không khí bên trong đè nén áp lực. Nhưng từ khi Thời Anh chuyển vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh/2518737/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.