Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Bình thường Trì Dĩ Khâm trông rất gầy yếu. Nhưng anh bế cô lên lại khá nhẹ nhàng, hai tay đỡ bên dưới cô, kiên cố ổn định.
Thời Anh ôm cổ anh, nhìn xuống, tim đập như nổi trống, gương mặt đỏ hồng, không nói nổi một chữ.
Trì Dĩ Khâm ôm Thời Anh vào WC, để cô ngồi xuống ghế.
Trên giá trong phòng WC có màng bọc.
Trì Dĩ Khâm lấy màng bọc, nửa ngồi xổm trước mặt Thời Anh, nhẹ nhàng nâng chân cô lên, dùng màng bọc giúp cô bọc lại vết thương trên đùi. Sau đó anh cầm vòi hoa sen, thay cô điều chỉnh độ ấm.
Tất cả đã chuẩn bị xong, Trì Dĩ Khâm đứng lên.
“Được rồi, giờ cô có thể tắm.” Dừng một chút, anh nói: “Cô cẩn thận chút, đừng để mình ngã, nếu thực sự có chuyện gì…”
Trì Dĩ Khâm vốn định nói, có việc thì gọi anh, anh ở bên ngoài chờ. Nhưng bỗng nhiên nghĩ đến, gọi anh cũng vô dụng.
Lúc cô bị thương, gọi anh lâu như vậy, anh không nghe thấy chút gì.
“Vậy anh ở đây chờ em.” Thời Anh chen ngang, chỉ cái ghế phía trước, nói: “Anh ngồi đây.”
Vừa dứt lời, cả hai đều giật mình, không khí xung quanh nhất thời trở nên xấu hổ.
Thời Anh chớp mắt, sau đó mới ý thức được câu mình vừa nói không đúng lắm.
Nghe cứ như… Cô đang mời anh làm gì đó…
Ánh mắt Thời Anh lảng tránh, cắn môi, cố gắng ra vẻ tự nhiên giải thích: “Ý em là, anh ngồi đưa lưng về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh/2518713/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.