Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Hai người đứng bên ngoài khoảng mười phút, Trì Dĩ Khâm đột nhiên xoay người bỏ đi.
Trì Dĩ Hàng mất tập trung một lát, người bên cạnh đã không thấy tăm hơi. Cậu quay đầu lại, thấy Trì Dĩ Khâm đã đi một đoạn xa.
“Anh.” Trì Dĩ Hàng gọi, sau đó sốt ruột đuổi theo.
Bước chân Trì Dĩ Khâm vừa gấp vừa nhanh, Trì Dĩ Hàng phải chạy theo, không rảnh nghĩ nhiều, trực tiếp kéo tay anh.
Trì Dĩ Khâm dừng chân, quay đầu nhìn cậu một cái, ánh mắt không tốt, như đang muốn cảnh cáo cậu buông ra.
“Chuyện hôm nay cảm ơn cậu.” Trì Dĩ Khâm tránh khỏi tay cậu, ngữ điệu xa cách, dừng một lúc rồi nói: “Cậu đừng nói với Thời Anh là tôi đã tới.”
“Vì sao?” Trì Dĩ Hàng không để bụng giọng điệu nói chuyện của anh, dù sao bao nhiêu năm trôi qua, cậu đã quen rồi. Trì Dĩ Khâm bằng lòng nói chuyện với cậu đã là rất tốt.
“Nhưng rõ ràng là anh rất lo cho chị dâu.” Trì Dĩ Hàng khó hiểu.
“Đây không phải chuyện của cậu.”
Giọng anh đột nhiên nặng hơn, Trì Dĩ Hàng sợ tới mức run lên một chút.
Cậu ngậm miệng, không dám nói chuyện nữa. Môi cậu hơi mấp máy, vẻ mặt do dự, hiển nhiên là còn chưa nói hết.
Trước mặt Trì Dĩ Khâm, cậu thật sự không dám lỗ mãng, chỉ có thể rụt cổ, ngoan ngoãn nghe lời.
Trì Dĩ Khâm nhìn xuống, đôi mắt hơi lóe lên, khóe môi mím lại, không mang theo chút ấm áp, sườn mặt góc cạnh rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh/2518702/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.