Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Lẽ dĩ nhiên.
Ba chữ này, Thời Anh hiểu, cũng chưa từng bài xích, chỉ là sẽ… ngượng ngùng.
Trì Dĩ Khâm cúi đầu nhìn cô, khóe môi dần dần cong lên.
Thi thoảng Thời Anh ngẩng đầu nhìn anh, nhìn thoáng qua rồi lại thu hồi ánh mắt, đôi mắt lập loè, chính mình còn cảm thấy rất lúng túng, chắc chắn Trì Dĩ Khâm phát hiện. Sự nóng bỏng trên người anh lan truyền sang cô, cảm giác ở làn da có hơi khác thường.
Loại khác thường này, chủ yếu đến từ phía đối lập.
Bởi vì Trì Dĩ Khâm mắc bệnh, xung quanh anh luôn bao phủ khí lạnh, mỗi lần Thời Anh thân mật dựa vào anh, lần nào cũng lạnh run.
Chưa từng có lúc nào nóng như thế này.
Cô càng căng thẳng, tần số giương mắt nhìn anh càng thêm thường xuyên, nuốt nước miếng, khóe môi gần như cứng đờ.
Mà tất cả biểu tình của cô, đều bị Trì Dĩ Khâm thu vào mắt.
Anh nhìn, khóe môi không nhịn nữa, thật sự nở nụ cười, trong con ngươi tràn đầy yêu chiều.
“Anh ăn cơm tối chưa?” Một lúc lâu sau, Thời Anh đột nhiên mở miệng hỏi anh.
Trì Dĩ Khâm gật đầu.
“Vậy có thể uống cái này rồi.” Thời Anh đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, nói nhanh rồi lui về sau một bước, xoay người chạy xuống dưới lầu.
Chỉ chốc lát sau, cô bưng một cái chén đi lên. Không biết trong chén đựng đầy cái gì, đen tuyền, mùi cũng lạ, có phần giống thuốc.
Thời Anh cẩn thận bưng hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh/2518686/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.