Kế tiếp vài ngày, hắn chiếu cố ta mọi bề, bưng trà rót nước, thượng dược uy cơm làm ta kinh nghi bất định. Tiểu tử này khi nào thì biết hầu hạ người? Cứ tính là cảm kích ta từng trợ giúp cũng không cần làm đến tình trạng này…. Đợi đến thời điểm hắn giúp ta tắm rửa, da đầu ta bắt đầu run lên, “Minh Hi, ngươi cảm kích ta cũng không cần làm những việc của hạ nhân. Ngươi không phải đã tiếp nhận trà lâu sao? Mỗi ngày tốn thời gian ở chỗ ta sao được?”
Hắn cười: “Ta cho trà lâu ngừng kinh doanh để chỉnh đốn, hiện tại đang sửa chữa. Ngươi yên tâm, chiếu cố ngươi cũng không làm chậm trễ sự tình của trà lâu.”
Ta gật đầu, “Không có người làm khó dễ ngươi đi?”
Hắn cười nhạo một tiếng, “Hoàng Thượng đã lên tiếng, thời điếm này ai lại chạy đến nhận rủi ro?”
“Cha ngươi cho người mang năm ngàn lượng bạc đến hơn nữa còn năm ngàn lượng bạc kia, tiền hẳn là đủ dùng đi?”
“Hừ, hắn ngược lại tín nhiệm ngươi, mỗi lần đều để ngươi mang đồ cho ngươi. Thật không biết rốt cục ai là con hắn”, hắn cười lạnh nói nhưng là trong giọng nói đã không còn hận ý, xem ra hắn cũng biết phụ thân hắn là bất đắc dĩ.
Đề tài dần dần chếch đi, hắn vẫn giúp ta lau thân. Kỳ thật cũng không có gì, trước đây chúng ta cũng từng cùng nhau vụng trộm bơi lội, có cái gì chưa từng thấy qua. Chỉ là hắn quá khứ kiêu ngạo tiên nộ mã, ta không quen hiện tại hắn lấy tư thái thấp này hầu hạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen/177500/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.