Nghe được đồng nghiệp ta có chút thương thế đã khỏi hẳn, ta cũng không tiếp tục giả bộ bệnh nữa. Biết có vài người không nặng lắm nhưng do trị liệu không đúng lúc, cùng với hoàn cảnh sinh hoạt ác liệt trong đại lao, đi đứng không được bình thường. Một khi tàn tật không có khả năng trở lại phủ thái tử làm đương sai. 
Bất quá cũng may hoàn toàn khỏi hẳn không phải chỉ có một mình ta, nếu không ta liền quá mức nổi bật. 
Thời điểm ở trong lao, ban đầu vì chúng ta là người của phế thái tử, mỗi tiếng nói cử động có khả năng đều là mấu chốt cho nên bị trông giữ thực nghiêm. Sau lại truyền ra đại hoàng tử trù yểm thái tử, thái tử có hi vọng phục lập, đối chúng ta trông giữ không còn nghiêm nữa. 
Tuy rằng khi đó Mã Pháp bị bệnh, các bá phụ vội vàng tự bảo vệ mình, nhà ta cũng không có phái người đến chăm lo cho ta. Nhưng theo Minh Hi nơi đó biết, những người khác trong nhà đều ít hoặc nhiều nhờ người chuẩn bị, chỉ là huyện quan không bằng hiện quản, người Minh Hi âm thầm sử dụng cái gì thì không ai có thể biết được. 
Mùa xuân năm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện, đầu tiên là đại hoàng tử bị quyển cấm, đây là dự kiến trung sự. 
Sau đó thập tam hoàng tử bị Hoàng Thượng trách cứ “bất trung bất hiếu”, đó là một thiên đại tội danh. Ta không biết trong đó xảy ra chuyện gì, hắn đã động nộ Hoàng Thượng? Hoặc là hắn tại sự kiện thái tử bị phế đã làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen/1590068/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.