🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Có lẽ ngáp ngủ cũng lây. Hứa Tĩnh Xu vừa chúc ngủ ngon chưa được bao lâu thì Hứa Uẩn Triết đã thấy buồn ngủ rồi. Hắn khẽ xoa mắt, gắng sửa xong một bài bị sai, đứng dậy tắt đèn bàn.

Trong bóng tối, Hứa Uẩn Triết nghe thấy tiếng xoay người từ giường trên.

Hắn bật đèn điện thoại lên, đi đến bên giường thì bắt gặp Hứa Tĩnh Xu duỗi người đến mép giường, đôi mắt trong veo sáng rực như ngôi sao trong ánh sáng nhập nhèm.

Nhớ đến chuyện buổi trưa, Hứa Uẩn Triết ngượng ngùng né ánh nhìn cậu, bò thẳng lên giường và tắt đèn.

Hắn nên xử lí chuyện nụ hôn nọ như nào đây? Cứ mập mờ như vậy ư? Hay là nói thẳng với Hứa Tĩnh Xu là sau này đừng làm thế nữa?

Hứa Uẩn Triết biết mình “nên” làm như thế nào, vậy mà khi nhớ đến đôi mắt của Hứa Tĩnh Xu trước khi tắt đèn, hắn lại không làm nữa. Uất ức thật. Hứa Uẩn Triết che trán mình, và rồi khe khẽ, nhẹ nhàng thở dài.

Cái giường tầng này đã được sử dụng mấy năm, khung giường không những chẳng chắc chắn mà Hứa Uẩn Triết còn nghe rõ mồn một tiếng trằn trọc ở giường trên, đoán rằng nếu mình xoay người một cái thì có khi giường trên cũng sẽ biết. Hắn vẫn không cựa quậy, nằm đờ ra đấy.

Một lát sau, giường trên không còn động tĩnh nữa.

Hứa Uẩn Triết tập trung lắng nghe một chốc, đúng là không nghe tiếng động gì nữa.

Đèn nguồn của máy nhang muỗi phát ra thứ ánh sáng màu đỏ lờ mờ trong bóng đêm, không đủ để chiếu sáng cả màn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-mieu-dai-phu/764217/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.