🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tuy một quả trứng chẳng thể nào giải quyết toàn bộ cơn đói nhưng sau khi làm lành với Hứa Uẩn Triết xong, làm sao Hứa Tĩnh Xu còn có tâm trạng đi mua đồ ăn ở quầy hàng được nữa? Tiết thể dục giữa giờ vừa kết thúc là cậu đã đi theo Hứa Uẩn Triết ngay, về lớp cầm quả trứng của hắn lên.

“Không ngờ lại bợ đít thế này đấy.”

Khi đi ngang qua Tiền Trình lẫn đám bạn của cậu ta, Hứa Tĩnh Xu bỗng nghe tiếng cười nhạo của Tiền Trình. Cậu không khỏi ngoái đầu nhìn Tiền Trình thì thấy đối phương đang nhếch miệng cười, trong nụ cười chứa đủ ý trào phúng.

Hứa Uẩn Triết cũng nghe thấy câu nói của Tiền Trình. Hắn hơi nhíu mày, nhưng không quay đầu lại. Đợi khi đi xa rồi hắn mới quay đầu lại hỏi: “Cậu chắc chắn là muốn đi theo tôi chứ?”

“Ừ.” Hứa Tĩnh Xu gật đầu như thể một lẽ đương nhiên.

Hứa Uẩn Triết sửng sốt mất hai giây mới không khỏi cúi đầu nhoẻn miệng cười.

Hứa Tĩnh Xu đợi ăn trứng, thấy hắn cười, bỗng cảm thấy mình vẫn có thể ôm cái bụng đói học tiếp hai tiết còn lại của buổi sáng nữa.

Một quả trứng gà có thể nói là như muối bỏ biển đối với một cậu con trai độ tuổi dậy thì đương đói mốc đói meo. Đợi đến tiết cuối cùng, Hứa Tĩnh Xu đói sắp ngất.

Cậu chẳng còn bụng dạ nào mà nghe giáo viên đang giảng cái gì trên bục. Đợi mãi đợi hoài, cuối cùng cũng đợi được tiếng reo chuông tan học.

Hứa Tĩnh Xu nhanh chóng cầm chiếc thẻ cơm đã chuẩn bị từ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-mieu-dai-phu/764215/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.