Đối với Hứa Uẩn Triết thì ngôi sao mãi luôn là người cách mình cả một tầng không gian, họ sống ở trong cái thế giới mà Hứa Uẩn Triết hoàn toàn chẳng liên quan tới. Về phần tinh nhị đại*, đương nhiên cũng xa xôi y hệt. 
(*Tinh nhị đại: Ý chỉ đời thứ hai của sao, tức là con cái của ngôi sao.) 
Khi tinh nhị đại hàng thật xuất hiện trước mặt Hứa Uẩn Triết, cách chưa đầy trăm mét nhưng Hứa Uẩn Triết vẫn cảm thấy cậu ta rất đỗi xa xôi. 
Hứa Uẩn Triết chẳng tài nào liên hệ Hứa Tĩnh Xu và bức ảnh được treo trên tường khách sạn. Hai bức ảnh nọ có bố và mẹ của Hứa Tĩnh Xu, Hứa Uẩn Triết đã nhìn chúng từ nhỏ đến lớn, tưởng rằng mình đã quá đỗi quen thuộc với hai “danh nhân” đó rồi, song khi gặp con trai của họ, Hứa Uẩn Triết vẫn không biết làm sao để xem họ thành người một nhà. 
Có lẽ đây là cái “không liên quan” thật sự. 
Chắc vì Hứa Uẩn Triết bất cẩn tỏ vẻ không vui với chủ đề về “Hứa Tĩnh Xu” nên khi cả bọn tám chuyện với nhau, kể cả Hề Lôi hay Ngô Dục cũng không nhắc về Hứa Tĩnh Xu nữa. 
Các cô kể tình hình trong trường dạo này. 
Chưa tới nửa năm nữa là thi đại học, là sĩ tử thuộc khóa này, các cô đều rất căng thẳng. Điểm chác của Hề Lôi và Ngô Dục toàn dẫn đầu trong trường, Ngô Dục lại đỗ cuộc tuyển sinh tự tổ chức của Đại học Phương Bắc nên đã giảm đi nhiều áp lực thi đại học. Mà ngay cả vậy, trong cái bầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-mieu-dai-phu/764182/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.