Mạnh Hinh chạy như điên qua hành lang gấp khúc ở phía đông, đương nhiên là vì chỗ này không có ai nhìn đến.
Trước kia xem TV thấy các nữ chính nước mắt đầm đìa chạy như điên trong hậu trạch, cũng khá thích đấy, nhưng thật sự thì ở hậu viện phủ hoàng tử chạy qua lại tùy tiện như vậy, chắc chắn sẽ bị người ngăn cản. Phủ tứ gia nổi danh quy củ, mỗi một bước đi đều có người nhìn vào, không giữ quy củ thì sẽ phải chịu phạt.
Mạnh Hinh hiện coi như có chút vốn liếng chống lưng, cô không ngại chơi trò một khóc hai nháo ba thắt cổ, nhưng chẳng may làm quá đà, chọc giận tứ phúc tấn, cô có lý cũng thành không có lý.
Mạnh Hinh đi dọc con đường, đi vài bước lại xoa xoa mắt vài lần, nức nở hai tiếng, năm bước dừng ngắn mười bước dừng dài, đám người hầu nhìn thấy Mạnh Hinh, nếu không cần thiết, nhất định sẽ trốn tránh không tiếp xúc đến.
Trước khi đi vào sân tứ phúc tấn, Mạnh Hinh rốt cục hoàn thành quá trình ấp ủ cảm xúc, Mạnh Hinh nhìn hình ảnh phản chiếu của bản thân trong hồ nước nhỏ trước viện tứ phúc tấn, nữ tử phản chiếu trong mặt nước muốn bao nhiêu ủy khuất có bấy nhiêu ủy khuất, muốn bao nhiêu đáng thương có bấy nhiêu đáng thương, điểm nhập vai chấm sương sương cũng được 90 điểm.
– Tây Lâm Giác La khanh khách, chủ tử mời ngài vào.
Mạnh Hinh vào cửa đã nhìn thấy mama cao gầy cùng Diệp thị, Mạnh Hinh vành mắt đầy nước, sẵn sàng nhập vai!
– Chủ tử.
Mặc kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-lam-nu-phu-phao-hoi/873005/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.