(7) Sinh hoạt
Edit: icedcoffee0011
Dưới ánh hoàng hôn rực rỡ, nắng chiều ấm áp chiếu vào căn phòng thoải mái ấm cúng, mùi đàn hương thoảng thoảng khắp phòng, trên giường La Hán, Ái Tân Giác La Dận Chân lông mày thả lỏng, thư thái, ở cách đó không xa, nữ tử yên tĩnh cắm hoa, trên cánh hoa phấn nộn tựa như có những hạt sương trong suốt.
Dận Chân mở to mắt, nhìn thấy cảnh tượng ưa thích của mình, nữ tử ngồi ngược sáng, cả người như tỏa quầng sáng nhàn nhạt, phối hợp với khí chất yên tĩnh đạm nhiên của nàng, ánh mắt ôn nhu đạm nhiên, Dận Chân lấy tay che mắt, ngăn cách ảnh hưởng của mỹ nhân với mình.
- Giờ nào rồi?
Mỹ nhân đạm nhiên cười, đem đóa hoa cắm vào bình sứ cổ mạ vàng, thưởng thức một lát, nhẹ giọng nói:
- Còn có nửa giờ nữa, gia phân phó thiếp sau một canh giờ gọi ngài, vẫn còn thời gian.
- Là thiếp đánh thức ngài?
Dận Chân xoay người đứng dậy, cài lại cúc áo, phần mê mang sau khi tỉnh ngủ ở đáy mắt cũng biến mất hoàn toàn, con ngươi đen nhánh sâu không lường được, hắn đi đến phía sau mỹ nhân, từ bó hoa chưa cắt tỉa trên bàn chọn một bông thuận mắt nhất, vẻ ôn nhu giả tạo đem đóa hoa cài lên mái tóc mỹ nhân, mu bàn tay thuận thế, ái muội vuốt ve gương mặt nàng, giọng nói trầm thấp từ tính vang lên,
- Gia ở trong phòng ngươi mới có thể nghỉ ngơi được, Đồng giai biểu muội...
Đồng Giai thị tươi cười, thân thể dựa vào Dận Chân,
- Ngài đừng dỗ dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-lam-nu-phu-phao-hoi/872998/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.