Trời còn chưa sáng, Kim Trản phụ trách trực đêm đã bước vào phòng, nhẹ giọng gọi Vưu Uyển: "Cách cách, nên dậy rồi ạ."
Vưu Uyển mơ màng hỏi: "Giờ nào rồi?"
"Mới qua giờ Mẹo ạ."
Vưu Uyển dùng đầu ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng xoa ấn huyệt thái dương, ép buộc bản thân tỉnh táo lại: "Dìu ta dậy đi!"
Thanh Mai đạp lên ánh bình minh tiến vào nội nhất, thấy Vưu Uyển đã ngồi trước bàn trang điểm, tóc dài của nàng được vấn thành hai búi tinh xảo, trên người mặc kỳ phục, không khỏi kinh ngạc thốt lên: "Sao cách cách dậy sớm vậy? Hôm qua mệt nhọc cả một ngày, hẳn nên nghỉ ngơi nhiều hơn."
Vưu Uyển nhìn chằm chằm mỹ nhân khác hắn so với ngày xưa trong gương thủy ngân, nâng tay vẽ mày, đôi môi đỏ mọng hé mở: "Hôm nay tới thỉnh an phúc tấn, cần phải dậy sớm."
"Hôm nay không phải mùng một cũng chẳng phải mười lăm, cách cách không nhớ lầm đấy chứ?"
Vưu Uyển mím môi cười: "Cứ đi rồi muội sẽ biết."
Nàng đứng dậy, dạo vài bước trên kỳ hài trước mặt mấy tỳ nữ. Hai bên búi tóc cắm trâm cài hoa sen bằng vàng đính trân châu tinh xảo. Kỳ phục màu lá sen ôm lấy vòng eo thon gọn của nàng, cổ áo và ống tay tầng tầng lớp lớp lộng lẫy.
"Trông ta thế nào? Có đẹp không?" Vưu Uyển gảy nhẹ trâm cài bên mai, hỏi.
Ba tỳ nữ nhất tề ngây ngẩn nhìn nàng, hồi lâu sau mới kinh thán gật đầu.
Vưu Uyển không khỏi cười xùy một tiếng, nói: "Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-ky-su-tan-chuc-cua-hoang-quy-phi/3080282/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.