Màn đêm buông xuống, tứ gia rời Thánh giá trở lại biệt viện.
Bước vào cổng lớn chính viện, hắn lại không nghe được tiếng cười nói của Vưu Uyển và tỳ nữ, toàn bộ sân viện an tĩnh không một chút thanh âm.
Tô Bồi Thịnh đứng chờ ở cửa. Tứ gia trực tiếp bước nhanh vào, vừa đi vừa hỏi: "Vưu chủ tử của ngươi đi ngủ trước rồi à? Vừa rời thuyền vẫn còn xây xẩm, bữa tối ăn uống thế nào?"
Tô Bồi Thịnh thực sự không biết phải trả lời ra sao mới tốt. Vưu cách cách vừa thấy bốn cô Hán nữ đã giận dữ thu thập đồ đạc dọn tới sân viện khác. Những câu hỏi này của tứ gia, ông không đáp được.
"Chủ tử gia, ngài vẫn nên tự mình đi xem một chút thì hơn." Tô Bồi Thịnh khom lưng cúi đầu.
Bước chân tứ gia dừng lại, trực giác cảm thấy không ổn. Đợi đến khi hắn vòng qua chính sảnh tiến vào nội thất, đã thấy trong phòng ánh nến sáng trưng, tiểu cách cách mà hắn thương nhớ lại không có ở bên trong.
Chỉ thấy trong phòng đứng bốn nữ tử trẻ tuổi, dung mạo thanh tú, vóc dáng thon thả. Có lẽ các nàng đã sớm được người chỉ điểm, vừa thấy tứ gia tới đã phúc thân hành lễ, đồng loạt lên tiếng: "Thiếp gặp qua bối lặc gia, bối lặc gia vạn phúc."
Mấy người này tự xưng là thiếp thất mà không phải nô tỳ, lại ăn mặc trang điểm đẹp đẽ. Tứ gia ra ngoài ban sai nhiều lần rồi, sao có thể không biết đây là chuyện gì xảy ra.
"Tô Bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-ky-su-tan-chuc-cua-hoang-quy-phi/3080258/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.