Vưu Uyển vừa tiến vào đã thấy toàn bộ hạ nhân ở chính viện đang đứng trong sân. Người tứ gia dẫn tới bao vây xung quanh chặt chẽ không một kẽ hở. 
Nghiêm ma ma ở bên đỡ nàng, thấp giọng nhắc: "Chủ tử, nên vào thôi." 
Vưu Uyển khép mắt, bình phục tâm thần rồi mới chậm rãi tiến vào chính sảnh. 
Vừa vào trong phòng đã thấy cảnh tượng không khác mấy so với những gì nàng thiết tưởng. Tô Bồi Thịnh đã dọn sẵn ghế, an trí ở ngay bên cạnh tứ gia. Vưu Uyển không thoái thác, tự mình ngồi xuống, cũng chẳng thèm hành lễ với phúc tấn. 
Nàng nhìn tứ gia hỏi: "Gia thẩm vấn ra gì chưa?" 
Tứ gia nhìn nàng, ánh mắt có chút không tán đồng: "Nàng cứ nghỉ ngơi ở Phù Dung Viện cho tốt, cớ gì phải đi một chuyến này. Nàng yên tâm, gia sẽ không khinh tha cho ả." 
Vưu Uyển khẽ mím đôi môi đỏ mọng, nâng tay nhẹ nhàng trấn an đứa nhỏ đang xao động trong bụng. 
Nàng vừa nghe tin đã ngay lập tức rời giường chạy tới. Đứa bé không được nghỉ ngơi, từ trên đường đã bắt đầu kháng nghị với nàng. 
Vưu Uyển nhẹ giọng nói: "Sợ là ngài không biết, Nguyên Thu này quen biết với thiếp từ ngày còn ở trong cung. Việc hôm nay thiếp muốn hiểu rõ đầu đuôi. Gia cứ để thiếp ở lại đi." 
Tứ gia nghe vậy mới biết tỳ nữ đang quỳ dưới sảnh kia còn có một đoạn quan hệ với Vưu Uyển, cho là nàng khó chịu, trong lòng càng thêm chán ghét Nguyên Thu, đối với kẻ chủ mưu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-ky-su-tan-chuc-cua-hoang-quy-phi/3080245/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.