Nhoáng một cái đã trôi qua ba ngày, trong ba ngày này Tử Tu quả thật được Khang Hy xem như là bảo bối mà hầu hạ. Thuốc thì tự tay đút, ngẫu nhiên còn nếm chút tình thú, dùng chính miệng của mình để mớm thuốc cho Tử Tu khiến cho Tử Tu vừa thẹn lại vừa quẫn. Khang Hy thì rất thản nhiên nói rằng đây là “đồng cam cộng khổ”. Quần áo cũng là do Khang Hy tự tay giúp Tử Tu thay, nói là sợ để người khác làm sẽ làm động đến vết thương của Tử Tu. Đến tối thì cùng nhau ngủ, nói là sợ Tử Tu tỉnh dậy lúc nửa đêm muốn uống nước mà không có ai rót…
Lương Cửu Công đúng là lệ rơi đầy mặt, đây mà là Hoàng đế hả? Là người hầu thì có!
Không thể từ chối được thịnh tình của Khang Hy, Tử Tu tự thuyết phục bản thân cứ hưởng thụ, có thể hưởng thụ được loại đãi ngộ cấp đế vương này thì e là trong lịch sử chỉ có duy nhất một mình y.
Ba ngày sau, Tử Tu cơ bản đã có thể xuống giường đi lại, Khang Hy đỡ Tử Tu đi vào đại sảnh, Thẩm Diệp Thu thì đã quy củ quỳ ở đó. Kỳ hạn ba ngày đã đến, ngày hôm nay ông ta phải đưa ra câu trả lời của mình.
Khang Hy dìu Tử Tu ngồi xuống, mí mắt của Thẩm Diệp Thu hơi nâng lên nhưng lập tức lại hạ xuống. Biết càng nhiều thì chết càng nhanh, đây là chân lý ngàn đời.
“Nói đi, quyết định của ngươi là gì?” Khang Hy nhấp một ngụm trà, hỏi Tử Tu có muốn không thì Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-chi-man-han-toan-tich/763627/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.