*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau đó, Tử Tu nghe thấy được giọng nói mà y nhớ mong bấy lâu.
“Dừng tay!” Khang Hy lạnh giọng quát.
Mọi người hoảng sợ, sau đó nhất tề quỳ rạp xuống, thanh đao trong tay TiểuViên Tử cũng rơi xuống đất. Tử Tu mất hết sức lực quỳ bên cạnh tảng đá nhìn Khang Hy, trên trán đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
“Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.” Giọng nói của Tuyết San hơi run run, nàng không dám ngẩng đầu lên nhìn Khang Hy.
“Hoàng hậu, hình như trẫm đã quấy rầy nàng phải không? Không biết vì sao mà Hoàng hậu lại tức giận đến mức muốn chặt tay một ngự trù?” Khang Hy nhìn Tử Tu, ánh mắt rất lãnh đạm, tựa hồ như họ là hai người xa lạ.
“Hồi bẩm Hoàng thượng, thần thiếp chỉ muốn dạy dỗ y một chút thôi. Tên cẩu nô tài này muốn hãm hại thần thiếp, thức ăn y nấu cho thần thiếp không phải quá mặn thì là quá chua, căn bản không có cách nào nuốt nổi.” Tuyết San oán hận thuật lại, còn không quên trừng mắt nhìn Tử Tu.
Khang Hy cười lạnh: “Tại sao trẫm không biết thức ăn của Hoàng hậu là do y nấu? Hơn nữa cái việc mang thức ăn đến là việc của thái giám các cung, tại sao lại để một ngự trù mang đến?”
Tuyết San đáp quanh co: “Thức ăn là do biểu ca nấu nhưng mà tuyệt đối biểu ca không thể nấu ra được loại đồ ăn như vậy. Còn thái giám chuyên mang thức ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-chi-man-han-toan-tich/763610/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.