*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đại thọ của Hoàng đế, vạn dân đều vui, dưới sự mong đợi của mọi người, Hoàng đế và Hoàng hậu cuối cùng cũng xuất hiện.
Toàn thể đại thần và gia quyến cũng như phi tần đều quỳ hô vạn tuế. Khang Hy cùng Tuyết San một trước một sau đi đến vị trí cao nhất, nhận mọi người vái lạy. Khang Hy ngồi trên long ỷ, mặc dù vừa tròn 16 tuổi nhưng quanh thân phủ đầy quý khí của bậc quân vương, không ai có thể xem nhẹ.
“Chúng ái khanh bình thân.” Khang Hy cao giọng ra lệnh.
“Tạ Hoàng thượng.” Mọi người đứng dậy rồi ai nấy đều tự ngồi về chỗ của mình.
Dung Nhược lúc này mới tranh thủ cơ hội lẻn vào, hắn liếc mắt một cái liền thấy ngay a mã của mình, vì thế bèn nhanh chóng đi qua. Minh Châu nhìn thấy hắn thì sầm mặt hỏi: “Đi đâu thế? Sao giờ mới quay lại?”
Dung Nhược đáp: “A mã, khi nào về con sẽ nói với người sau, người xem, Hoàng thượng sắp cho truyền thiện rồi.”
Minh Châu nhìn thoáng qua Khang Hy, quả nhiên Khang Hy đã lệnh cho Lương công công đi truyền thiện. Minh Châu hừ lạnh: “Hừ, khi nào về sẽ xử lý con sau.”
Dung Nhược cười cười, không để tâm lắm vì dù sao thì a mã chưa từng đánh mắng hắn, người luôn đặt hắn trong lòng bàn tay mà che chở, chỉ sợ hắn xảy ra vấn đề gì thì sao nỡ trách phạt hắn được?
“Chư vị ái khanh, hôm nay nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-chi-man-han-toan-tich/763599/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.