Vừa tán gẫu vài câu, thấy tinh thần Dận Tộ coi như không tệ, Khang Hy lại đưa hai tấu chương qua, nói: “Tới xem một chút tấu chương của Tứ ca ngươi.”
Dận Tộ liếc nhìn Dận Chân, tiếp nhận tấu chương đọc kỹ, nói: “Hao hụt bạc khi đúc và quán đinh nhập mẫu (Bỏ thuế thân lập thuế ruộng, sau này sẽ không tính thuế theo đầu người mà chỉ thính theo ruộng đất sở hữu)?”
Nhịn không được lại đưa mắt nhìn Dận Chân, hai thứ đồ này công bố sớm như vậy có được không? Dù sao hiện tại ngươi cũng chưa phải Hoàng đế đâu! Trực tiếp đem mọi người đắc tội hết còn làm thế nào đăng cơ?
Khang Hy: “Ngươi cảm thấy ra sao?”
Dận Tộ vẫn cho rằng việc Thanh triều làm tốt nhất chính là cải cách hai thứ này, hiện tại sao có thể nói không tốt?
Nói: “Kiến thức của nhi tử so ra kém Tứ ca, bất quá cũng coi như tạm được. Đem bạc vụn đúc lại thành đỉnh, một trăm lượng ước chừng sẽ có một hai lượng tổn hao, nếu lại thêm nhân công cùng lắm thì cũng chỉ là ba lượng bạc. Dựa theo cách nói của Tứ ca, hiện tại địa phương đúc một trăm lượng sẽ hao tổn bốn năm mươi lượng, mà một ít nơi hẻo lánh thậm chí còn có thể vượt qua chính thuế —— đúng là nên trị một chút.”
Khang Hy nhíu mày không nói, ngài tự nhiên biết cần trị một chút, hơn nữa xác định đã trị rồi —— ngài và Tiên đếu đều từng ra lệnh cấm, nghiêm cấm địa phương tăng thêm hao hụt khi đúc bạc, thế nhưng lại không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-chi-dan-to-dai-thanh-de-nhat-hoan-kho/764129/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.