Dận Tộ nhìn ngoài cửa sổ, y muốn làm tuyết không muốn làm phong, y cố tình không phải cơn gió có thể mang đến lốc xoáy lớn cuốn cả thiên hạ vào trong, chỉ có thể lặng nhìn đại tuyết mênh mông, bất lực.
Quay đầu nhìn Trần Chuyết, ảm đạm cười, nâng chén: “Nào, đến uống rượu.”
Trần Chuyết sau khi phát tiết xong một hơi cũng dần dần tỉnh táo lại, giống như hắn có một thân võ công tinh diệu lại đối với Du Thân vương nửa điểm biện pháp đều không có, người ở trước mặt hắn bất quá mới làm Thái tử được mấy ngày, y lại có thể làm gì đâu? Vùi đầu nâng chén, buồn bực nói: “Uống.”
Sau đó lại không còn ai lên tiếng, hai người buồn bực uống rượu, không biết qua bao lâu Vượng Tài trở về, bẩm: “Gia, bị người đoán trúng rồi, Vạn tuế gia triệu kiến Du Thân vương —— tiểu tử kia vừa nhìn thấy Du Thân vương xuất môn liền trở về báo tin.”
Dận Tộ nhìn về phía Trần Chuyết: “Có thể cỡi ngựa chứ?”
Trần Chuyết gật đầu: “Được.”
Vậy nên Dận Tộ đơn giản căn dặn vài câu, đứng dậy: “Tiến cung.”
Y uống không ít, lúc ngồi còn chẳng thấy gì, vừa đứng lên liền có chút không ổn định, Vượng Tài vội vàng đỡ lấy, khuyên nhủ: “Chủ tử, ngài uống say rồi, nếu không hôm nay coi như xong đi?”
Dận Tộ phất tay bỏ qua hắn, thất tha thất thểu ra cửa, Vượng Tài vội vàng xông về phía trước vài bước, lần nữa nâng y, vừa đi vài bước lại trở về chộp lấy áo choàng của Dận Tộ, hoang mang rối loạn đuổi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-chi-dan-to-dai-thanh-de-nhat-hoan-kho/764114/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.