Tiễn đi Dận Chân không bao lâu Vượng Tài đã trở về, cùng y trở về ngoại trừ thiếu niên kia còn có Thuận Thiên phủ doãn Thường Dực Thánh.
Dận Tộ khẽ nhíu mày: Chỉ là một vụ án mất tích nhỏ như vậy, ngay cả Vượng Tài đã lĩnh khẩu dụ của y cũng không dùng được?
Thế nhưng nếu thực sự không dùng được, Thường Dực Thánh cũng không đến mức đích thân theo đến tận đây nha.
Đoán được trong đó hẳn có nội tình, Dận Tộ không đợi Thường Dực Thánh mở miệng trước hết đã để Vượng Tài dẫn thiếu niên đi ăn gì đó, sau khi đuổi người rời đi mới hỏi: “Bất quá chỉ bảo các ngươi đi tìm một tiểu nha đầu mất tích, thật sự khó như vậy? Không đến mức để gia tự mình mở miệng chứ?”
Thường Dực Thánh cười khổ nói: “Thái tử điện hạ thứ tội, vụ án này trước đó hạ quan đã tỉ mỉ điều tra, vấn đề hơn phân nửa xảy ra tại Dương phủ. Người trong Dương phủ đối với tung tích của tiểu cô nương kia trước sau thoái thác không đồng nhất, thần sắc khả nghi, hơn nữa hạ qua cũng phái người đi hỏi thăm những gia đình xung quanh Dương phủ, cũng chưa từng thấy tiểu cô nương kia ra ngoài qua…”
“Đã như vậy, ngươi còn chần chừ chuyện gì?”
Sắc mặt Thường Dực Thánh khổ sở nói: “Dương phủ này… hạ quan…”
Không thể trêu vào…
Bộ dạng này, Dận Tộ nào có thể không hiểu? Cũng không có tâm tư trách hắn nhu nhược —— quan trường nơi nào còn không phải bộ dạng thế kia, hắn chỉ là một Thuận Thiên phủ doãn nho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-chi-dan-to-dai-thanh-de-nhat-hoan-kho/764110/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.