Nam thư phòng, Dận Tộ đang đắp một tấm thảm mỏng nằm dựa trên nhuyễn tháp đọc sách, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Khang Hy và Dận Nhưng đang ngồi trên ghế cứng xem tấu chương, sâu sắc cảm nhận được giá trị của tâm tật.
“Đọc sách gì đấy?” Khang Hy xoa nhẹ khóe mắt đứng dậy, đi tới trước mặt Dận Tộ.
“Văn học Âu châu Nam sư phó mang tới, văn bản tiếng Latin.” Dận Tộ nói: “Nam sư phó đi quá sớm, tiếng Latin của nhi tử vẫn còn rất sơ sài, quyển sách này nhi tử đã đọc qua bản tiếng Anh và tiếng Hán, lần này đọc tiếng Latin để đối chiếu, chờ đọc xong quyển này có lẽ tiếng Latin cũng học được bảy tám phần.”
Việc của Lưu thị khiến y có chút cảnh giác, y nếu không muốn sau này bị người ta nhìn ra mánh khóe, trực tiếp xem như yêu nghiệt thì nhất định phải càng thêm cẩn thận, khiến cho tất cả bản lĩnh của mình đều có con đường truy tra thích hợp —— y trước kia nguyên bản lăn lộn dưới mắt Khang Hy, mọi cử động đều vô cùng cẩn thận, thế nhưng từ năm ngoái sau khi khai phủ cũng không khỏi có chút buông lỏng.
Suy nghĩ một chút lại nói: “Hoàng a mã, vài hôm nữa người lại tìm cho nhi tử một sư phó Tây Dương có học vấn như Nam sư phó có được không? Nhi tử thích nghe bọn họ nói chuyện ở bên ngoài. Không phải, Hoàng a mã có thể để nhi tử đi Tây Dương chơi sao?”
Kiếp trước y rất có thiên phú trên phương diện ngôn ngữ và biên trình, tại lĩnh vực nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-chi-dan-to-dai-thanh-de-nhat-hoan-kho/254070/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.