Ngày kế, mượn miệng một y tá, truyền đạt tình huống cụ thể của bác sĩ với Tống Hàng Hàng.
Theo y tá nói, Tống Hàng Hàng may mắn, vừa hay xe ba bánh không đón khách, bánh xe cũng đè tương đối chếch, lần này gãy chân tương đối nhẹ, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng là tốt rồi, không cần phải lo lắng sẽ có hậu chứng gì.
"Nhưng là…" y tá lại nói, "Dù sao cũng là gãy xương, phải nằm tối thiểu mười ngày, các cô các cậu tự mình chọn đi, có thể ở bệnh viện, nếu như cảm thấy không thành vấn đề, cũng có thể về nhà, để người nhà chăm sóc."
Cố Ngự Lâm cùng Tống Hàng Hàng nhìn thẳng vào mắt nhau mấy giây, Cố Ngự Lâm mở miệng, "Vẫn là nằm viện đi, có cái gì không thoải mái cũng dễ gọi bác sĩ, Hàng Hàng, có được hay không?"
"Nhưng… Em còn phải đi học…" Tống Hàng Hàng cúi thấp đầu lên tiếng.
Trừ đi học, cô còn phải lo chuyện trong tiệm nữa, ở trong bệnh viện, ngay cả lên mạng cũng khó…
Cô cũng không phải là đại tiểu thư ăn sung mặc sướng, ngay cả bác sĩ cũng nói vết thương trên chân không nặng, chắc hẳn là không có chuyện gì.
"Em không muốn nghỉ phép, không thể để chậm chương trình ở trường học được." Cô ngẩng đầu lên, lần nữa cường điệu với Cố Ngự Lâm.
"…Được rồi, " Cố Ngự Lâm suy nghĩ một chút, "Dù sao cũng có anh, không có việc gì."
Cô nhẹ nhàng gật đầu, anh nắm lấy tay cô, "Đồ ngốc, có anh ở đây, em yên tâm."
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan/2404094/chuong-40-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.