Edit: August97
Hai ngày sau, sau khi kiểm tra, bác sĩ đưa ra bản báo cáo.
Báo cáo có ghi, bởi vì tai nạn xe cộ, phần não Tống Hàng Hàng xuất hiện một khối máu bầm, khối máu chèn lên dây thần kinh thị giác, từ đó gây mù.
Hứa Nghiêu Thực lo lắng hỏi thăm bác sĩ về phương pháp chữa trị, lấy được kết luận: hiện tượng mù chỉ là tạm thời, khối máu có thể sẽ tự mình biến mất, cũng có thể sẽ tồn tại suốt đời, tỷ lệ là ngẫu nhiên, ai cũng không thể nói chính xác. Bởi vì khối máu nằm ở vị trí trọng yếu, tạm thời không có cách nào để phẫu thuật lấy nó ra. D~Đ~.L~Q~Đ
Bác sĩ còn nói, bệnh nhân phải cẩn thận điều dưỡng, nếu không khối máu có thể sẽ trở nên lớn hơn, nghiêm trọng hơn còn có thể nguy hiểm đến an toàn tính mạng, dĩ nhiên, loại khả năng này cũng không lớn.
Nghe thấy câu nói cuối cùng của bác sĩ, trái tim Hứa Nghiêu Thực giống như ngừng đập, lòng bàn tay xuất hiện mồ hôi lạnh.
Anh khẽ lảo đảo, quay người lại, trong lòng đều là vô hạn ảo não, một khắc kia, anh cảm thấy tất cả lỗi lầm đều do anh gây ra.
Anh rất muốn ngẩng đầu hỏi ông trời, tại sao không thể cho anh một chút hạnh phúc, một chút ấm áp? Cho dù chuyện này là lỗi của anh, nhưng anh đã đánh đổi nhiều như vậy. Tại sao, còn trừng phạt anh như vậy... Dùng cô để trừng phạt anh...
Nhưng bây giờ, anh chỉ có thể bù đắp lại, bù đắp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan/2404072/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.