Tống Hàng Hàng lái xe, chạy ra từ bái đậu xe ngầm, mục đíchlà nhà trẻ, sau đó mới tới nhà hàng Trung Quốc như ước hẹn.
Nháo Nháo kể từ khi lên xe bắt đầu ngồi không yên rồi, cứ hưng phấn vỗ tay nhỏbé, nhìn Tống Hàng Hàng mà “ha ha” cười khúc khích.
Xe mới vừa dừng lại, cô đã nghe thấy giọng nói ầm ĩ đã lâu không gặp.
“Hàng Hàng! Nơi này! Nơi này!” Một năm du lịch, quả nhiên Y Tuệ càngngày càng hoạt bát…
Cô còn chưa trả lời, Nháo Nháo đã vượt lên trước cao giọng kêu lên, “Dì! Dì!”
Y Tuệ bước bước dài đi tới, một mạch ôm Nháo Nháo trong lòng cô, hôn một cáirất kêu, “Dì nhớ muốn chết rồi! Nháo Nháo, nhóc có nhớ dì hay không?”
“Nhớ! Nháo Nháo nhớ dì!” Nháo Nháo như đòi quà hét lên, cái miệng đô đô: “Dì à,không có ai bồi Nháo Nháo chơi!”
“Hừ!” Y Tuệ trợn mắt nhìn Tống Hàng Hàng, “Mẹ nhóc nào có nhiều thời gian chơicùng nhóc, dì đã sớm nói, nên tìm cho nhóc một…”
“Y Tuệ, cậu đừng nói lung tung.”
“Cậu cho rằng mình muốn nói gì?” Y Tuệ bất mãn trừng mắt, sau đó quay sang,“Nháo Nháo, hôn dì một cái!”
“Hôn nhẹ! Mu – a!” Nháo Nháo ngoan ngoãn dâng lên nụ hôn nóng bỏng, sau đó níulấy đầu ngón tay Y Tuệ, “Dì, không được nói xấu mẹ!”
“Được được được!” Y Tuệ liên tục không ngừng đáp ứng, nói với Tống Hàng Hàng:“Cũng không biết kiếp trước cậu làm bao nhiêu chuyện tốt, nay lại có đứa contốt như vậy…”
“Đi thôi, cậu còn định ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan/2404045/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.