Mẫn Phương Kiều dáng vẻ nho nhã dịu dàng hiểu chuyện gọt từng vỏ táo để ngay ngắn trên dĩa. Hai vợ chồng Ngao Sở Viêm vẻ mặt đầy hài lòng, hai tay cô ta lễ phép đưa dĩa táo ngọt đến trước mặt Ngao Sở Viêm cười ngọt ngào lại có chút e then nói: "Cháu mời bác trai bác gái ăn táo ạ, cháu không biết cắt gọt sao cho đẹp mắt mong hai bác không chê" cách ăn nói lễ phép lại khiêm tốn rất được lòng người lớn Ngao Sở Viêm tâm tình tốt hơn hẳn, ăn một miếng táo liên tục gật đầu khen ngon, Bạch Mai Nghi một bên lau tay cho chồng, bà hỏi: "Tiểu Vũ không biết khi nào đến, sao tôi thấy lâu quá ông à"
Ngao Sở Viêm định trả lời thì Ngao Bạch Minh Nguyệt cùng Bạc Ngật Quân tay ôm cô nhóc nhỏ đi vào. Ngao Bạch Minh Nguyệt đón lấy con gái đầu lòng gần 9 tháng tuổi hôn một cái, đưa đến trước mặt ba mẹ cười tươi: "Ba mẹ, Vân Lĩnh đến thăm ba mẹ này, mau chào ông bà ngoại đi con, ô ô đừng khóc ngoan ngoan mẹ thương thương nhá"
Ngao Sở Viêm vừa thấy cháu ngoại là hai mắt sáng lên, không còn quan trọng sức khoẻ nữa ông ngồi bật dậy tốc độ rất nhanh đưa tay định ôm cháu nhỏ vào lòng nào ngờ vừa đưa tay ra liền có một bàn tay khác đánh tay ông *bốp* một cái đồng thời giành mất cháu nhỏ đáng yêu. Ông ôm một bụng uất ức nghẹn lời nhìn vợ: "Bà cho tôi ôm cháu ngoại một lát"
Bạch Mai Nghi ôm cháu ngoại đùa giỡn, ánh mắt không nhìn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-voi-va-ta-da-cuong-nhiet/589022/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.