Đồ bẩn thì nên ở thùng rác. Mẫn Phương Kiều này giúp hai người các cô về cội nguồn của mình. Hừ!
Nhìn gương mặt vô tội đến đắc ý của Mẫn Phương Kiều trong lòng Lý Hoan cũng đã nghi ngờ cô ta động tay động chân vào camera cho nên bản thân mới tự đắc như vậy. Ngoài khả năng đó thì còn khả năng nào cơ chứ, bi ổi mà.
Mẫn Thiên Tứ thấy con gái mình giằng co qua lại với một đám người còn có cả Ngao Tổng cao cao tại thượng liền ba chân bốn cẳng chạy đến.
"Mẫn nhi, sao con lại đứng đây" vừa nói xong liền nhìn thấy hốc mắt Mẫn Phương Kiều đỏ lên tưởng con gái bị ức hiếp liền chỉ tay lớn giọng hỏi rõ ngọn nghành.
Mẫn Phương Kiều chỉ tay về phía Lý Hoan và Thượng Khiết My, nói dối không chớp mắt: "Con bị vu oan, cô lễ tân này nói con bắt ép cô ấy đuổi em gái học sinh này ra ngoài không cho gặp Anh Vũ"
Cô nằm không cũng dính đạn, đang cúi đầu chịu tội vì bị ánh mắt trách cứ của Anh nhìn đăm đăm hối lỗi không dám lên tiếng. Cô nghe thấy mình cũng bị réo đến trong câu trả lời kia của Mẫn Phương Kiều liền bất giác ngẩn đầu chớp chớp mắt không hiểu.
Cách đó không xa Phương Sánh túi lớn túi bé quay về, nghe con gái cưng kể lại liền hùng hổ tát Lý Hoan một cái trời giáng.
Mẫn Thiên Tứ nổi trận lôi đình chỉ vào mặt Lý Hoan mắng chửi: "Đúng là vô giáo dục đã làm sai còn đổ lỗi cho người khác, cha mẹ mày không dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-voi-va-ta-da-cuong-nhiet/589005/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.