Trong căn phòng màu vàng nhạt, Thượng Khiết My đang nằm đọc sách chăm chú bỗng dưng nghe tiếng gõ cửa vang lên bên ngoài cô vội vàng ngồi dậy tiến tới vài bước mở cửa ra. Thấy Thượng Yến Phi một tay cầm gối ngủ tay còn lại cầm tấm ảnh vừa lúc sáng đã chụp cùng Ngô Phương ở khu mua sắm. Vừa đi vừa cười tủm tỉm, cô thẳng tay đóng chặt cửa gương mặt khó hiểu gương mắt nhìn: "Gối? Hôm nay chị định tá túc ở chỗ của em sao"
Thượng Yến Phi khẽ chề môi *xì* một tiếng vẻ mặt chê bai rõ rành rành: "Ai thèm tá túc ở chỗ nhạt nhẽo của em cơ chứ, chị qua đây để cùng em đêm nay chị em tình thâm chuyện trò"
Cô nhướn mày: "Chị em tình thâm?"
Thượng Yến Phi không khách khí ngã lên chiếc gường lớn nằm rất thoải mái giống như đây chính là chiếc gường quen thuộc của mình: "Đúng vậy, chị em tình thâm a~"
"Đùa thôi, qua đây bàn với em chút việc"
Cô nhìn vẻ mặt nghiêm túc kia không còn vẻ đùa giỡn ban nãy, lúc này chính mình cũng trở nên nghiêm túc, ngồi xuống cạnh chỗ Thượng Yến Phi, nét mặt chăm chú: "Chuyện gì vậy chị"
Nhìn nét mặt kia làm Thượng Yến Phi thực sự muốn phì cười mà, nhưng không thể cười được, cô ấy nói: "Chị nghĩ Ngô lão gia kia chính là ông ngoại của chúng ta, là ba của mẹ"
Mắt cô mở to, kinh hô một tiếng: "Ô chị cũng nghĩ thế á"
Thượng Yến Phi bật người ngồi dậy hấp tấp hỏi: "Em cũng để ý sao"
Cô gật đầu mãnh liệt: "Đúng đúng, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-voi-va-ta-da-cuong-nhiet/589000/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.