"Có một việc nhỏ nhoi cũng làm không xong, sau này các người đừng hòng đòi tiền từ tôi" Đường Giả Nhi lớn giọng tức giận chỉ tay về phía vợ chồng Đường gia đứng cách đó không xa, cô ta hoá điên đập phá đồ đạc trong căn nhà cũ kỹ mục nát hoang sơ, trong nhà chẳng có một món đồ nào có giá trị, hoang tàn đến mức so với ổ chuột cũng thật tương xứng.
Cẩm Ngư tiến lên vài bước nắm lấy tay cô ta ngăn cản, nước mắt cũng trào ra thật nhiều: "Giả Nhi, con đừng đập phá đồ nữa, đây là nhà của chúng ta, nơi này là nơi dung thân cuối cùng"
Cô ta ấy thế mà giận dữ gạt tay ra mạnh đến mức vung tay làm Cẩm Ngư ngã xuống sàn xi măng khô cứng cô ta đạp ngã chiếc bàn gỗ bị mục nát bên cạnh, thở hổn hển nói: "Nhà? Nơi nghèo nàn này là nhà sao. Cái nơi dành cho chó ở này sao"
Đường Tử Nha vốn im lặng nhưng nghe đến câu này liền không kiềm được mà bước tới giáng cho cô ta một bạt tai khiến cô ta loạng choạng lùi về sau thân thể đông cứng đôi mắt khong giấu nổi bất ngờ mà nhìn.
"Tao nói cho mày biết, cái nơi mà mày nói là dành cho chó đó đã cưu mang mày 3 ngày qua, nếu không có căn nhà nghèo nàn này, đến cái chỗ che mưa, cơm nước, chỗ ngủ mày cũng chẳng có để mà tạm bợ đâu"
"Còn nữa, về sau tao và mẹ mày sẽ không bao giờ đáp ứng làm cái việc dơ bẩn, hay cái kế hoạch độc ác mà mày bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-voi-va-ta-da-cuong-nhiet/588997/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.