Lưu gia gia không biết từ khi nào tới đã đứng ở trước cửa, theo sao còn có Dật Hoàng và Ngạn Hữu.
Trên đường đi tới phòng bệnh, không hiểu sao cứ thấy Ngạn Hữu lấp ló lén lút như tên trộm ở trước cửa phòng, liền bị Lưu gia gia bắt giữ kéo theo đến đây.
Anh khó hiểu trong lòng, rõ ràng Anh kêu bộ ba đốt trường về làm thí nghiệm vì sắp phải đi thi đấu, cớ sao hai người lại tụ họp ở đây.
Chẳng lẽ....à...dồn cho tên đần kia rồi.
Ở một căn phòng đầy mùi hoá học, Dương Tề Vương gào thét đến tuyệt vọng, hận không thể rút xương hai tên ác nhơn mà đó: "DẬT HOÀNG, NGẠN HỮUUU HAI TÊN CHẾT TIỆT, DÁM VÌ GÁI MÀ BỎ TÔI. CHẾT TIỆT, NGAO CA ANH PHẢI LÀM CHỦ CHO EMMMM"
Thầy Lý Minh: Có thôi đi không hả.
Dương Tề Vương thút thít: Dạ.
Lưu gia gia hỏi thăm Lưu Ý Viên vài điều rồi cùng Anh, Tôn Trì Phong, Tôn Mẫn Ngôn và Lưu Hạo Băng ra ngoài.
Mấy chốc, căn phòng trở nên bình tĩnh, không gian cũng thoáng hơn. Dật Hoàng trên tay lũ phũ đặt trên bàn. Lưu Ý Viên đang được Hạ Cầm Tư đút ăn thì liền to mắt ngạc nhiên hỏi:
"Cái gì thế? Cậu đi tỵ nạn hả"
Dật Hoàng liếc cô ấy một cái rồi lắc đầu ngao ngán: "Đồ ăn, tỵ cái gì mà tỵ"
Lưu Hiểu Hải nhìn một lượt đồ trong túi mà Dật Hoàng mang tới, hơi chần chừ nhưng cuối cùng cũng phải nói: "Ờm Tiểu Viên ăn rồi, chúng tôi cũng đã làm rất nhiều món"
Dật Hoàng nhìn một bàn bên kia đầy thức ăn ngon,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-voi-va-ta-da-cuong-nhiet/588975/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.