Hôm nay, Thượng Khiết My định mặc áo thun và quần jeans đơn giản nhưng Ngô Tuyết nằng nặc bảo Cô phải mặc váy. Mẹ Cô bảo rằng:
"đi dự tiệc phải ăn mặc đàng hoàng, không được quá đơn giản hay quá loè loẹt"
Có lẽ...
Do Cô sống dưới quê vốn đã quen, đi đâu chỉ cần tiệc hay sự kiện gì đều mặc áo thun quần jeans là ok nhất rồi. Nên Cô cứ nghĩ đơn giản 1 điều "đi sinh nhật ở đâu cũng sẽ ăn mặc như vậy".
Nghe Ngô Tuyết nói thế, Thượng Khiết My gật gù, ủ rũ cầm chiếc váy màu trắng áo 2 dây thể hiện sự thuần khiết, dịu dàng.
Thượng Khiết My buồn bã mặc váy vào, áo 2 dây tôn lên khung quai xanh nhỏ gợi cảm, từng đường nét trên cơ thể đều đẹp đến mức hoàn hảo. Nhưng đối với Cô, chiếc váy này....cực kỳ hở! Mặc không quen 1 chút nào. Cứ cảm thấy lành lạnh mát mát bả vai, không tự nhiên 1 chút nào. Hở vai hở luôn cả xương quai xanh, cũng may phần che trước ngược cao nên không thấy được cảnh xuân bên trong. Nếu thấy....cho dù đánh, Cô cũng không mặc!!!
Mặc chiếc váy, rón rén đi ra từ phòng vệ sinh. Hai tay ôm lấy bả vai của mình. Cảm thán 1 câu...
"Thật lạnh!"
Lần đầu tiên mặc mà cho Cô cảm giác lành lạnh này. Lần sau...à không, không có lần sau...Cô không bao giờ mặc dạng váy này nữa đâu. Huhu mặc không quen khó chịu quá đi.
Đứng trước mặt mẹ mình còn có Lưu Ý Viên, hôm nay Lưu Ý Viên 1 mực đòi qua trang điểm cho Cô. Cậu ấy cũng mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-voi-va-ta-da-cuong-nhiet/588935/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.