Đó là cách tốt nhất!
Trước tình huống này, Thượng Khiết My bối rối luống cuống tay chân, miệng ấp úng không nói thành lời.
Ngao Trạch Vũ nhăn mày, nhìn vẻ lúng túng của Cô rồi gằn giọng quát 3 người bọn họ.
"Có để cho em ấy ăn yên ổn được không?"
"Đã làm bài thí nghiệm xong chưa?"
"Trông các cậu rất rảnh rỗi"
"Muốn tôi cho thêm VÀI bài hay không"
Hửm? Anh đang giải vây giúp Cô sao?
3 người đồng thanh: "DẠ KHÔNG!!!"
Dương Tề Vương: "bao nhiêu là đủ rồi Ngao Ca, mỗi lần làm đề thí nghiệm mà Anh giao, tóc em đều bạc hết, lại già thêm 1 tuổi lận đó"
Ngạn Hữu đứng phía sau thúc giục: "có đi hay không, cậu có muốn anh ấy cho cậu bạc trắng cả đầu luôn không mà còn đứng đó đôi co"
Dật Hoàng: "Ngạn Hữu đi thôi, để cho Ngao Ca cạo trọc đầu cậu ấy luôn đi!! Cái đồ lèm bèm!!!"
Dương Tề Vương: "......" Cậu mới là đồ lèm bèm đó tên Dật Hoàng chết tiệt!!!
Đến khi bọn họ đi hết, Thượng Khiết My mới thả lỏng người thở phào nhẹ nhõm. Cắm cúi tiếp tục ăn...
Anh nhìn đỉnh đầu nhỏ của Cô. Nở nụ cười ôn nhu. Thật ra Anh đã biết thân phận cũng như mối quan hệ của Thượng gia Nhi và Cô rồi...
Có rất nhiều uẩn khúc trong đó, Anh đang cố gắng điều tra để lấy lại những thứ vốn dĩ thuộc về Cô.
Nhớ lại...
Trợ lý: "Thiếu gia đã điều tra được thông tin của nhị tiểu thư Thượng gia rồi"
"Nói đi"
"Theo Nam Mạnh* điều tra thì năm 1988 Cô Thượng Khiết My và Cô Thượng Giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-voi-va-ta-da-cuong-nhiet/588928/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.