Khi mắt cô không còn đỏ, mi không còn đẫm nước thì anh nắm tay cô xuống lầu. Cô gọi cô Sáu và bố Lâm, anh gọi bà nội, mọi người sau vài phút đã tập hợp đầy đủ trên mâm cơm, không ồn áo nào nhiệt mà rất lặng lẽ, từng người từng người nhanh chóng ăn xong phần cơm của riêng mình. Bữa cơm gia đình kết thúc trong chóng vánh, cô nhận rửa bát.
Trong lúc cô rửa bát thì mọi người tập trung ở phòng khách.
- A Tường, con muốn chúng ta đi tới nhà con bé bây giờ sao?_ bà Nội chậm rãi hỏi.
- Không bà, con và Du sang chào ba mẹ Từ một lúc rồi về trên kia, mai vẫn còn việc, bà và mọi người cứ thoải mái đi cuối tuần con về rồi mình sang, mẹ Từ cũng nói không vội.
- Hảo, vậy con đi đi, ta cũng không có việc gì, dành mấy ngày tới đi thăm quan đường xá, lâu rồi cũng không có trở lại, cái gì giờ khác xưa rồi.
- Vâng.
Thật ra đi đi về về cũng chỉ mất có 2 tiếng đồng hồ mỗi ngày nhưng anh muốn buổi gặp mặt diễn ra vào ngày nghỉ, ai cũng thoải mái.
Bà nội cũng sẽ có nhiều thời gian thăm lại hàng xóm cũ, ở bên kia đều không phải người cùng dân tộc nên đôi khi nói chuyện cũng không tự nhiên, về đây người mình bạn mình có lẽ bà sẽ thấy vui vẻ hơn mà khoẻ mạnh trở lại nữa. Người già cần lắm tiếng trò chuyện mà.
***
Năm 2017 là một năm rực rỡ đánh dấu cột mốc 20 năm trưởng thành của Thanh Phong, sự kiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-tuoi-dep-bi-pha-vo/1847267/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.