Anh không nghĩ tốc độ của cái thằng Ninh Nhật giờ lại nhanh tới vậy, chưa tới 10 phút đã thấy nó mở cửa xe ngồi vào rồi.
- Mày lái máy bay à_ anh không buồn mở mắt hỏi.
- Không, bắt trực thăng_ Nhật lém lỉnh đáp.
-...
- Đùa chú thôi. Anh thật ra mới mua căn nhà cạnh đây, đi bộ tới nhà cô ấy chỉ cần 3 phút, như vậy mới có thể nói chung đường, anh đưa em về_ Nhật hạnh phúc kể lể.
- Thế sao 10 phút mày mới tới.
- Tao tắm qua cho sạch sẽ, tao không muốn cô ấy ngửi thấy mùi rượu.
- À... Mấy giờ rồi.
- Còn gần 2 tiếng nữa cơ, chán quá hay vào chơi nhỉ.
- Đừng, tao đi ăn, mày đi không?
- Mày chưa ăn tối à?
- Giờ tao mới nhớ chưa ăn!!!
-...
- Gần đây còn quán nào bán không?
- Không biết_ Ninh Nhật phun ra hai chữ.
- Thôi, lên nhà mày. Nấu tao cái gì đi để tao ăn.
- Sao tao phải nấu, nhà tao cũng chẳng có gì ăn.
- Có gạo không?
- Hình như có, mẹ yêu mới nhờ chị Dân mang gạo tới.
- Được rồi, tao cũng không yêu cầu cao, bát cháo là được. Dẫn đường...
- Mày đi mà nấu, tao có biết nấu đâu?
- Thế mày mua gạo làm gì?
- Mẹ tao mua, tao hổng có mua.
- Đi, tao nấu.
- Mày biết nấu à, không ngờ đấy?
- Thế ngờ đi.
-...
Vào nhà Nhật, chẳng mất công tìm. Có một bao gạo nằm chùng ình trước cửa. Lấy một nắm tay thả vào nồi cơm điện, cho hai cốc nước, ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-tuoi-dep-bi-pha-vo/1847251/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.