Công việc bận rộn làm cô tạm thời quên đi sự kiện lúc sáng nhưng tới trưa, trong căng tin cái con nhỏ Thư lại khua môi múa mép nhắc tới.
- Du, thật sự không lên gặp giám đốc sao? Người ta đã nói như thế rồi?
- Không.
- Sao lại thẳng thắn như vậy chứ, cậu cợt nhả đi, nói là có đi mà.
Nhìn bộ mặt bát quái của nhỏ Thư cô đến là đau đầu. Nhưng IQ thông minh của cô từ đâu không biết nhảy ra ý này.
- Ê... Cậu muốn đi không, tớ đưa cậu cái này nhờ mang lên, lấy lí do chính đang để ngắm giám đốc đáng yêu của cậu nhá!!!
- Thật hả, tớ có thể lên nơi vĩ đại ấy hả?
- Vĩ gì mà đại gì mà. Nơi đó cũng bình thường thôi, chẳng qua rộng hơn cái nhà cậu một tí.
- Thật hả, đúng là bọn tư bản vô nhân đạo, xây cái phòng làm việc cũng to hơn nhà tớ.
- Không phải tư bản ác mà là nhà cậu bé thôi.
- Nhà bé thì sao, đỡ phải quét dọn nhiều, đồ tìm cũng dễ thấy, lại còn rất ấm cúng nữa chứ.
- Thôi thôi thôi lại lạc đề rồi. Ăn xong chưa, tranh thủ thời gian nghỉ trưa cho cậu đi tham quan cái nơi tớ được đến 2 lần.
- Ừm. Ăn xong rồi, đi đi.
Vậy là hai cô gái nhỏ tranh thủ về phòng, cô lấy giấy và bút viết mấy chữ, đút lại vào cái thiếp rồi đưa cho Thư.
Thư khoái chí bừng bừng ấn thang máy lên tầng cao nhất, tới nơi không ngoài dự liệu của bạn Du xinh đẹp không có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-tuoi-dep-bi-pha-vo/128517/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.