25.
Không khí mập mờ giữa tôi và Bạch Tự bị tiếng xe phía sau phá vỡ.
Một chiếc Bentley quen thuộc đậu bên cạnh chúng tôi.
Tôi phản xạ có điều kiện thoát khỏi vòng tay của anh ngay lập tức.
Nhưng dường như Bạch Tự vẫn chưa kịp phản ứng, có chút nghi hoặc nhìn tôi.
Cửa sổ ghế sau từ từ hạ xuống, một gương mặt được bảo dưỡng tỉ mỉ từ từ xuất hiện, tôi cảm giác dường như trái tìm mình ngừng đập luôn rồi.
Tôi đang rất bối rối, nhưng cố ép bản thân mình bình tĩnh “Mẹ….”
Trên mặt của bà không có bất kì biểu cảm nào, nhiệt độ xung quanh hạ thấp xuống.
“Lên xe.”
Tôi nghiêng đầu nhìn nhìn Bạch Tự, sau đó tôi nghe bà ấy tiếp tục nói một câu “Mời vị bạn học này đến nhà làm khách đi. Bạn học ngồi ghế phụ đi.”
……
Từ chối, nhanh từ chối đi, xin anh, Bạch Tự!
“Dạ được ạ.”
Cứu mạng a.
Đột nhiên tôi cảm thấy đầu óc choáng váng.
Anh lịch sự mở cửa xe cho tôi, còn anh thì ngoan ngoãn ngồi vào ghế phụ.
Dường như một chút anh cũng không sợ, cũng không chột dạ, chỉ là khôi phục lại bộ dạng cao lãnh bình thường mà thôi.
26.
Bên trong xe an tĩnh đến kì lạ.
May mắn là đoạn đường ngắn, nếu đoạn đường dài thêm một chút thật sự tôi muốn từ trên xe nhảy ra ngoài luôn.
Sau khi chú Trương đưa chúng tôi về nhà rồi rời đi.
Căn nhà to như vậy chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-tron-ven/3056900/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.