Hứa Viên lên xe với tâm tình không hề tốt.
Sau khi cứ vậy mà bị chỉ định tuần sau phải ra ngoài, tâm tình cô thật sự không thể nào tốt được.
Nhất là đến nhà của Tô Huyền nữa.
Vậy mà phải đến nhà Tô Huyền?
Tô Huyền lái xe ra khỏi cổng nhà, sau khi đi được hơn mười phút, Hứa Viên mới quay đầu nhìn anh chất vấn: “Tôi hỏi anh, bà nội anh đến trường thăm tôi, cô anh đến trường tôi đón bà, giờ anh gài bẫy bà nội tôi nói là phải đến nhà anh, chuyện này, có phải đều do anh cố ý sắp đặt không?”
Tô Huyền quay đầu, “Em cảm thấy anh cố ý?”
Hứa Viên nhìn anh chằm chằm, ý không cần nói cũng biết.
Tô Huyền một tay nắm vô-lăng, một tay day trán, “Bà nội đến trường thăm em, là đi một mình, nếu anh biết, em cảm thấy bà lớn tuổi như vậy, anh sẽ để bà đi một mình à?”
Hứa Viên không lên tiếng.
“Cô đến trường đón bà, là bởi hôm đó sau khi ngắt cuộc điện thoại của em, đúng lúc cô gọi đến, anh liền tiện thể bảo cô đi đón luôn.” Tô Huyền lại nói.
Hứa Viên vẫn không lên tiếng như trước.
“Còn việc em bảo anh gài bẫy bà nội…” Anh thở dài, “Bà nội bảo anh tuần sau đến nhà tiếp, anh thuận miệng nên nói luôn. Nếu bà nội không đề cập tới, anh cũng sẽ không nói, tránh cho em hiểu lầm. Nhưng tuần sau, bà nội anh nhất định sẽ gọi điện cho em, bảo em đến nhà.”
Hứa Viên nghiêng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-tao-am/2166416/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.