Hứa Viên trợn mắt, không dám tin nhìn Tô Huyền.
Tô Huyền quay đầu nhìn cô, bật cười, “Em dùng vẻ mặt này nhìn anh làm gì? Giống như anh làm chuyện tội ác tày trời ấy.”
Anh không làm chuyện tội ác tày trời sao!
Hứa Viên lườm anh cháy mắt, tức giận chất vấn: “Ai cho anh nhận điện thoại của tôi?”
Tô Huyền bất đắc dĩ, “Vốn anh cũng không muốn nhận, nhưng di động vẫn kêu không ngừng, anh chỉ có thể nhận giúp em thôi, bạn cùng phòng kí túc của em cũng biết nói thật, anh lại không thể cúp máy, cô ấy làm di động của em hết pin thì mới coi như giải phóng cái lỗ tai của anh.”
Hứa Viên giật giật khóe miệng, “Anh nói di động của tôi là bị con bé đó nói đến mức hết pin?”
Tô Huyền gật đầu.
“Anh cứ nghe nó nói một mạch?” Hứa Viên hỏi.
Tô Huyền gật đầu, “Cô ấy vẫn không cúp máy, xuất phát từ phép lịch sự, cũng là để chiếm được thiện cảm của bạn em, anh không cúp máy được.”
Hứa Viên câm nín.
Tô Huyền khoát tay với cô, “Em ngồi một bên chờ anh đã, bị cô ấy làm lỡ thời gian, chuyện anh vốn đã sớm làm xong giờ còn chưa làm xong đây này. Chờ anh làm xong, chúng ta đi ăn cơm trưa.”
“Ai chờ anh!” Hứa Viên xoay người bước đi.
“Bạn em nói, nếu anh đã đồng ý rồi, lúc đó lại không đi, sau này em khỏi cần quay về trường nữa, cô ấy nói sẽ không tha cho em, sẽ cho em biết hậu quả.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-tao-am/2166402/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.