Hứa Viên đột nhiên xanh mặt.
Xe của Tô Huyền đã đi rồi, cô không có số điện thoại của anh ta, không thể gọi điện bảo anh ta quay lại.
Bỗng nhớ tới khi cô giục anh ta rời đi, nụ cười có thâm ý khác của anh ta, cô cầm túi nện vào đầu mình. Cô ngớ ngẩn quá, vậy mà được cái này nhưng lại mất cái khác! Quên lấy lại đồ của mình rồi!
Bụng dạ Tô Huyên đen tối đến mức nào kia chứ? Rõ ràng anh ta biết dưới tình thế cấp bách cô quên mất chuyện lấy lại đồ, nhưng lại không nhắc nhở cô, cố ý không nói hai lời phóng xe đi thẳng.
Không phải người mà, không phải người!
Hứa Viên giậm chân, trên thế giới này sao lại có người như Tô Huyền được chứ? Khuôn mặt đẹp trai là thế, sao lại bụng dạ đen tối thâm hiểm như vậy?
“Ơ? Viên Viên? Bà về rồi à, sao không vào phòng, đang làm gì đấy?” Giọng nói của Tiểu Thu bỗng vang lên.
Hứa Viên hít sâu một hơi, lấy túi từ trên đầu xuống, buồn bực nhìn Tiểu Thu, “Cơm tối ăn nhiều quá, thần công tiêu hóa đó!”
Tiểu Thu ngửi thấy mùi rượu, lập tức lùi về sau, “Bà uống rượu à? Uống bao nhiêu vậy? Sao mùi rượu nồng nặc thế?”
Hứa Viên kẹp túi vào cánh tay, vươn mười ngón tay ra, “Nhiều ngần này.”
“Mười chai?” Tiểu Thu trợn tròn mắt.
Hứa Viên tiến lên một bước, vươn tay che mắt cô nàng lại, “Mười nửa chén.”
Tiểu Thu ho khan, mở tay cô ra, “Rượu trắng?”
Hứa Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-tao-am/2166370/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.