Sau khi Tôn Phẩm Đình cúp máy, Hứa Viên gần như cắn phải hòn đá.
Cô thế này là trêu ai chọc ai sao? Sao lại xúi quẩy như vậy? Lần đầu tiên nói dối, động tĩnh quỷ gõ cửa thế này cũng quá lớn rồi đó.
Cô âm thầm hối hận, tối qua nên xem forum trường, nên bóp chết ngọn lửa này từ khi nó mới nhen nhóm, chứ không nên giả chết trốn tránh chạy về nhà ngủ một giấc yên ổn.
Cô kéo chăn lên che đầu, hận không thể bịt chết mình.
Nếu sớm biết…
Có tiền cũng không mua được sớm biết…
Chui trong chăn hồi lâu, cô vẫn cảm thấy sâu sắc rằng nhất định không thể để mặc tình hình tiếp tục phát triển thế này được. Cô cũng chẳng muốn nổi như cồn gì đó, nếu không sau này có cần ra khỏi cửa gặp người khác nữa không?
Nghĩ tới sau này, cô đẩy chăn ra, lại cắn răng đứng lên, bật máy tính lên lần nữa.
Vào forum mấy trường, quả nhiên đều là tiêu đề lớn đó, độ hóng chuyện của bên Ngoại giao không thua kém gì bên trường cô.
Cô cắn răng, hack máy tính của mấy người đăng bài bên các trường khác.
Sau khi hack xong, sợ có cá lọt lưới, cô lại tỉ mỉ xem xét một lần nữa, phát hiện không có dấu vết gì, mới tắt máy tính.
Làm xong, cô thở hắt một hơi, lại lên giường.
Đến bệnh viện cùng Tiểu Văn, tinh thần của cô cũng suy sụp theo cô ấy, trở về lại bị giày vò hồi lâu, không bao lâu, cô cũng ngủ mất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-tao-am/2166359/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.