Bà Thêm sắc mặt khó coi nhưng vẫn cố tỏ ra thân thiết.
"Chị là vợ của anh Chín, chi dưới nhà ông cụ Điền."
"À!"
Đoàn Trường Sinh chỉ khẽ à lên một tiếng, sau cũng chẳng nói thêm gì.
Bà Thêm cũng không cố cùng anh bắt chuyện nữa, dù sao ở đây đông người, nhất là còn có Lê Huyền Trân, con dâu cũ của bà ta ở đây, bà ta cho dù muốn nịnh bợ Đoàn Trường Sinh cũng không thể để mình quá mất mặt được.
Lê Huyền Trân nhìn mẹ chồng cũ, lại nhìn đến đứa nhỏ bên cạnh bà ta, trong mắt là một sự châm chọc, trào phúng và cả nỗi đau thương nào đó khó diễn tả thành lời.
Do cố kỵ Đoàn Trường Sinh ở đây, nên bà Thêm cũng không làm loạn nữa, chỉ hừ lạnh nhìn Lê Huyền Trân như cảnh cáo điều gì đó rồi dẫn theo cháu trai rời đi.
Lê Huyền Trân cũng nói lời cảm ơn với Minh Hiểu Khê và nhóm bạn của cô rồi tạm biệt.
Chơi vui vẻ một ngày, cả nhóm tách ra ai về nhà nấy. Đoàn Trường Sinh đưa Minh Hiểu Khê trở về, đi đến nửa đường Minh Hiểu Khê chợt cảm thấy râm rẩm đau bụng, ngay sau đó là một thứ gì đó âm ấm trào ra... Sắc mặt cô đột nhiên tái đi, trong lòng hỏng bét.
Kinh nguyệt hàng tháng của cô không đều, mỗi lần đều đến không có sự báo trước, lần này nó lại đến sớm.
Bụng truyền tới sự đau đớn, bên dưới lại như lũ hồng thủy khiến cô càng thêm rối loạn, ánh mắt nhìn ra bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa/2595307/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.