Minh Hiểu Khê lần nữa, nhốt mình ở trong nhà vệ sinh. Đoàn Trường Sinh chờ mãi không thấy người ra thì đi tới gõ cửa.
"Hiểu Khê... Hiểu Khê... Em làm gì mà lâu vậy?"
Minh Hiểu Khê ảo não, cào cào tóc mấy cái mới đi ra.
Đoàn Trường Sinh nhìn cô tủm tỉm cười.
"Minh Hiểu Khê, anh còn tưởng em ngất ở trong đó rồi chứ."
Hai má Minh Hiểu Khê chỉ vì một câu nói của anh mà bỗng chốc trở lên đỏ bừng. Đoàn Trường Sinh nhìn cô như vậy, thấy vô cùng đáng yêu lại càng muốn trêu ghẹo thêm.
"Thật không ngờ một cô gái như em, say đến đi không vững, ấy vậy mà vẫn rất có bản lĩnh, có thể hàng ma diệt quỷ đó."
"Bùm..."
Một tiếng nổ trong đầu Minh Hiểu Khê vang nên, cô mơ màng nhớ đến chuyện gì đó, sắc mặt có chút co giật, lại vặn vẹo.
Cô hôm qua đã bắt quỷ, hình như còn đánh cho bọn chúng hồn phi phách lạc rồi...
Đoàn Trường Sinh nhìn biểu cảm liên tục thay đổi ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái, thì cười nói.
"Các chú công an có hẹn, hôm nay nếu em tỉnh, thì đưa em tới đồn để lấy lời khai đó."
Minh Hiểu Khê chớp chớp mắt, khó hiểu.
"Tại sao em phải đến đồn công an làm gì?"
Đoàn Trường Sinh nghe cô hỏi thì mới nhớ đến, hôm qua khi bị đưa tới đồn công an thì cô này đã bất tỉnh nhân sự rồi, vậy thì còn nhớ được gì nữa.
"Đến trình báo về việc em đánh quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa/2595291/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.